Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chapter 27

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xử Nữ hạ mắt.

Nếu tên Dục Ma ấy theo phe của y để chống lại giáo phái của Lucifer... sẽ là một lợi thế to lớn. Khả năng kháng ma pháp của hắn mạnh đến mức có thể tay không chống lại tất cả các thuật thức của y, thậm chí những xúc tu này của hắn còn có khả năng cản trở dòng chảy ma pháp khiến y không thi triển thuật thức bình thường được, hắn là thiên địch của kẻ thông thạo tất cả nguyên tố như Lucifer.

Sau khi nghĩ một lúc, y quyết định buông lỏng tay.

Thiên Yết cười hài lòng. "Tốt lắm..."

Hắn đưa hai ngón tay lên, chạm vào vết ấn ký trên cổ rồi chạm vào phần dưới hàm của y. Vết ấn ký Tiêu Hoán để lại không biết vì lý gì lại bị thu lại, chạy đến phần đầu ngón tay hắn. Lại không nói không rằng, đánh mạnh vào bụng Xử Nữ một cú khiến y nôn ra một ngụm máu đặc.

"Xem như đây là món quà nhỏ cho lần đầu gặp mặt của ta, và cũng là lời xin lỗi vì tự ý bước vào phòng em."

*Anh trai nói cái này là quà cộng thêm lời xin lỗi à!?* Y khó khăn ho lên vài tiếng, liếc mắt nhìn Thiên Yết.

Hắn cười cười, mấy xúc tu đang áp chế y đột nhiên nổi dậy làm loạn. Một cái luồng vào trong áo y, sờ hết chỗ này tới chỗ kia rồi rút ra. Thiên Yết sau lại làm vẻ mặt đánh giá.

"Em biết cơ thể em tốt lắm không? Đáng giá khoảng... 50 tỷ Plu..." Hắn xoa cằm, trầm ngâm. "Pháp mạch dài và dày, cơ vừa đủ, không có nhiều mỡ thừa, rất cân đối..."

Xử Nữ nghe hắn đánh giá không nổi nữa, cáu kỉnh. "Im mồm!" Vừa nói vừa dùng lực vùng khỏi khống chế của mấy cái xúc tu, tung một cước vào hạ bộ tên Dục Ma.

Thiên Yết bị đánh trúng điểm chí mạng, ngay lập tức khom người, khéo chút đã nằm luôn ra sàn. Mấy cái xúc tu do hắn điều khiển cũng nhiễu loạn mà thả y ra.

"Tên khốn!" Mặt y đỏ bừng, giơ chân muốn đá thêm một cú thì tên Dục Ma đó lại biến mất tăm, không để lại chút dấu vết gì. "..."

Xử Nữ đỡ trán, thở dài một hơi để bình tĩnh lại rồi ngồi lên sàn nhà, khoanh chân suy nghĩ. Đang cố làm đầu óc dịu đi một chút thì đột nhiên cửa phòng lóe lên vài vệt sáng rồi "rầm" một tiếng, bị chém nát thành từng mảnh.

"..."

Thiên Yết gương mặt đầy sát khí lao vào phòng. Cậu đảo mắt nhìn quanh chẳng thấy ai ngoài y, cả hai đưa mắt nhìn nhau một lúc.

"..."

"..."

Không gian im lặng như tờ...

"... Dừng! Cậu đừng có nhìn tôi rồi im lặng như vậy chứ!" Xử Nữ chịu không nổi khung cảnh đó mà gào lên.

Thiên Yết bước nhanh đến đè y nằm ra sàn, không chút kiêng nể mà kéo cao áo y lên, ánh mắt tức giận nhìn vào những vệt đỏ ửng trên nước da trắng.

"..."

"..."

"Này... tôi bị thương trên đây nè..." Xử Nữ đổ mồ hôi lạnh, chỉ tay vào mắt phải mình.

Cậu không nói gì, đưa tay đặt lên mắt y, cảm giác đau đớn nhanh chóng biến mất, tầm mắt y cũng trở lại bình thường.

"..."

"... Đừng có im lặng nữa... cậu muốn nói gì?" Xử Nữ một tay đẩy ngực cậu, một tay chống người ngồi dậy.

"... Không. Có ai đã tấn công anh phải không?" Thiên Yết rời người y, khuỵu gối.

"Ờ, nhưng chạy rồi."

"Anh không đấu lại à?"

"... Cậu bị cản ngoài cửa à?"

"..."

"..."

"Có mấy cái xúc tu..."

"Thì đó! Là nó đó! Tôi bị một tên Dục Ma tấn công, mấy cái xúc tu đó ngăn cản dòng chảy ma pháp nên nó chính là thứ khắc chế pháp sư như tôi đấy!" Xử Nữ gắt. "Không phải tôi đấu không lại- ừ! Tôi đánh không lại tên đó đấy! Cậu còn không đánh lại mấy cái xúc tu của hắn!"

"... Không phải đánh không lại..."

"Thế thì là gì!? Bên cậu có mấy cái xúc tu thôi, bên tôi là nguyên tên Dục Ma cao cấp hàng thật giá thật đấy! Miệng tôi bị nhét đầy hành rồi đây này!"

"..."

... Cãi không nổi...

Thiên Yết không lên tiếng nữa mà đưa tay ôm lấy y, dùng sức liền có thể dễ dàng bế y lên. Xử Nữ đang cáu nên không để cậu muốn làm gì thì làm, vùng vẫy không yên.

"Thả ra! Tôi không cần cậu lo! Cút!"

... Như một con mèo đang dỗi vậy...

Cậu không đáp lại, cũng không thả y ra mà bế y sang phòng mình, ném y lên giường không thương tiếc.

Xử Nữ muốn đấm cậu một cái!

"Cậu- " Y nổi nóng, vừa định tiếp tục mắng thì đột nhiên khựng lại. Giữ nguyên vẻ mặt khó ở nhưng có lẽ đã từ từ hạ nhiệt rồi.

Thiên Yết khoanh tay. "Đúng là không rời mắt khỏi anh được."

"Xì." Xử Nữ đỡ trán, y đảo mắt suy nghĩ một lúc để bình tĩnh lại. *Chết tiệt... như trẻ con vậy.*

"Sau này có lẽ nên ngủ chung luôn." Cậu ấn nút trên thanh kiếm, vụt cái nó đã biến lại thành ống thép rồi được đặt sang một bên. "Giờ, anh kể những chuyện đã xảy ra được rồi chứ?"
___________________

Thiên Yết trầm mặt. Xử Nữ đưa mắt đến thấy cái vẻ đó mà vô thức đổ mồ hôi lạnh. "Cậu... cáu à?"

Cậu liếc mắt đi. "Không, không có gì."

Nghĩa là có rồi...

"Vậy, hắn sẽ lại đến tìm anh?" Cậu dựa vào ghế, vắt chéo chân. "Một kẻ nguy hiểm như vậy..."

Xử Nữ thở hắt một hơi. "Tôi cũng biết việc này không an toàn. Chúng ta không có nhiều thông tin về Dục Ma vì chưa từng chạm trán bao giờ, thậm chí đội cận vệ cũng không biết về chúng, Dục Ma cao cấp lại càng không, việc giao dịch với chúng quả thực rất nguy hiểm."

Y xoa cằm, nghĩ một lúc. "Nhưng năng lực của tên Dục Ma đó thực sự quá tuyệt vời, khả năng kháng ma pháp của hắn sẽ giúp ích rất nhiều trong sự kiện lớn sắp tới, nếu hắn cùng phe với chúng ta thì ta có thể dễ dàng áp đảo được một số lượng lớn kẻ địch."

Cũng phải thôi, ở nơi được vận hành toàn bộ bằng ma pháp, việc xuất hiện kẻ có thể ngăn cản dòng chảy ma pháp trong cơ thể người khác như tên Dục Ma kia sẽ trở thành kẻ thù của thế giới này. Khả năng kháng ma pháp đó của hắn cũng sẽ biến hắn trở thành kẻ bất tử dưới đòn tấn công bằng ma pháp.

Cậu lại rơi vào trầm mặt, Xử Nữ nhìn gương mặt đầy sát khí đó, không đoán được cậu đang bực bội việc gì nữa.

"Cậu sao đấy?"

"... Tôi... thật ra... không, không có gì."

Y đỡ trán. "Cậu... nếu muốn nói gì thì nói đi chứ. Nhìn mặt cậu tôi thực sự không dám đi ngủ luôn đấy."

"... Tôi chưa từng nghe anh khen ai tuyệt vời."

"..." Xử Nữ trố mắt nhìn cậu, sau khi ngẫm đi ngẫm lại lời cậu nói thì không khỏi bật cười. "Cậu muốn được khen hả? Nếu muốn thì nói thẳng ra đi chứ."

Thực chất thì y luôn cảm thán khi nhìn thấy những pháp sư ở đây thi triển các thuật pháp đặc biệt, chỉ là không biểu hiện ra ngoài do thân phận mà thôi.

Như khi đấu với Chung Kiên lúc trước, khi hắn tạo ra được tạo vật nguyên tố y suýt nữa đã thốt lên "Đỉnh quá!" luôn đấy.

"Ma pháp không - thời gian của cậu cũng rất tuyệt, hơn nữa cậu còn là nhân vật chính, sẽ còn tiếp tục phát triển và mạnh hơn nữa, khen bây giờ có phải hơi sớm không?" Y gãi đầu. "Thật ra thì... tôi cũng không giỏi việc khen thưởng với bày tỏ cảm xúc cho người khác lắm đâu."

Nói xong lại cười cười. "Với lại đừng có ganh tỵ chứ? Ở thế giới này thì ai mà tuyệt hơn được nam chính đây?"

"..." Thiên Yết hạ mắt, gương mặt cũng bớt đi vài tầng sát khí.

Sau khi sắp xếp mọi thứ và kể lại đại khái chuyện cho Mạc Gia Tôn thì trời cũng sắp sáng rồi, cả hai vì thế mà tranh thủ nghỉ ngơi.

Dù là phòng thuê đơn nhưng vì là nhà trọ dành cho quý tộc nên giường nằm vẫn đủ để chứa hai người, Xử Nữ và Thiên Yết cứ thế bình bình ổn ổn ngủ cùng một giường, mà dù sao đây cũng chẳng phải lần đầu họ cùng ngủ một giường.

Xử Nữ thở dài một hơi. "Lạnh chết mất... ta sẽ không bao giờ đến khu vực phía Bắc thêm lần nào nữa."

Mạc Gia Tôn đi phía trước, vừa gạt những cành cây khô sang một bên vừa đáp lại. "Chỉ hôm nay nữa thôi nhiệm vụ sẽ hoàn thành, chúng ta sẽ kiểm tra lại kết giới và khu vực xung quanh kết giới lần cuối trước khi trở lại khu vực trung tâm."

"Không phải hôm qua các người đã kiểm tra rồi sao? Hơn nữa cận vệ ở đây đâu?" Y cau mày.

Mạc Gia Tôn khựng lại, anh quay sang nhìn hai người bằng vẻ e ngại. "Thật khó tin khi phải nói điều này nhưng mà... đội cận vệ ở khu vực phía Bắc không tin tưởng bọn ta."

"... Sao cơ?"

"Thật ra trong nội bộ đội cận vệ hiện tại đang có chút xích mích." Anh quay đi, lại tiếp tục tiến đến rìa kết giới. "Trước đến nay vì tính chất của khu vực phía Bắc khác với những khu vực còn lại nên an ninh ở đây được siết chặt hơn, để dễ quản lý việc đó thì đội cận vệ đã được tách ra. Đội trưởng Kim Chung là người sẽ quản lý đội cận vệ ở khu vực trung tâm và phân bố đến khu vực phía Đông, phía Tây và phía Nam. Riêng khu vực phía Bắc... là thuộc quyền quản lý của một đội trưởng khác."

Xử Nữ sau khi nghe anh nói thì rơi vào trầm tư. Có gì đó không đúng, trong nguyên tác chẳng phải nói Kim Chung là đội trưởng đội cận vệ và nắm quyền điều hành tất cả cận vệ trong vương quốc hay sao? Sao bây giờ lại phát sinh thêm tình huống đội cận vệ bị chia rẽ như vậy?

"Việc này diễn ra trong bao lâu rồi?"

"Từ rất lâu rồi, vì là việc nội bộ của đội cận vệ nên ngoài người trong đội cận vệ ra thì chẳng ai biết và cũng chẳng ai được phép biết... mười năm rồi."

"..." Y sững người vài giây. *Chết thật, sao lại có chuyện này chứ? Tình tiết mới? Không, việc này đã xảy ra từ trước khi mình xuyên vào trong quyển tiểu thuyết này nữa cơ.*

Đội cận vệ là bộ phần quản lý an ninh của cả vương quốc, nó là phải một khối trật tự với tinh thần đoàn kết nhưng Mạc Gia Tôn lại nói cận vệ ở khu vực trung tâm và khu vực phía Bắc đang có xích mích, rốt cuộc chuyện là thế nào?

"Hai bên đã tranh chấp về điều gì sao?"

Mạc Gia Tôn khuỵu gối, vừa kiểm tra kết giới vừa lựa lời kể cho y. "Không hẳn... chỉ là... do ảnh hưởng từ hoàng gia cũ."

Nếu thế thì càng rắc rối đấy.

Kim Chung xuất thân là một gia đình có dòng dõi của hoàng tộc hiện tại. Mặc dù thực tế quốc vương điều hành vương quốc rất tốt nhưng việc có mâu thuẫn giữa các dòng dõi hoàng gia là chuyện khó mà tránh được.

Leutheria là vương quốc chọn người tài làm vua, cũng có nghĩa khi quốc vương qua đời mà trong dòng dõi người đó không có kẻ tài thì kẻ ngoại tộc sẽ được thay thế vào chiếc ghế quốc vương, việc đó không ít thì nhiều cũng gây nên sự phản đối đối với hoàng tộc đời cũ, chỉ là trước nay họ luôn suy nghĩ cho tương lai của đất nước nên mới ngậm ngùi chấp nhận mà thôi.

"Đội trưởng Tăng Du rất ghét đội cận vệ từ khu vực trung tâm, đến mức lấy đó làm lý do từ chối việc công nhưng bọn ta cũng không làm được gì. "

Quả nhiên hoàng gia nếu không được cố định cũng có thể sinh ra rắc rối.

"Vậy lần này ngươi cũng bị từ chối giúp đỡ à?" Y khoanh tay.

Mạc Gia Tôn đứng lên, xoay người bước đi. "Nếu được giúp đỡ thì ba người chúng ta cũng chẳng phải đi cùng nhau thế này."

"..."

"..."

Cũng đúng. Vì sự kiện tối qua mà giờ cả ba người thống nhất sẽ hành động cùng nhau để tránh tình trạng có một người bị tấn công mà không có sự hỗ trợ, haa... đúng là tạo nên một khoảng không gượng gạo.

"Một bước tiến lớn đấy Quốc Nhu Xử Nữ."

Giọng nói một cô gái đột nhiên vang lên từ sau lưng cả ba. Xử Nữ vừa nghe giọng vừa nghe câu nói không hiểu sao lại rùng mình một cái trước khi quay lại.

Sang Sang che miệng, cười híp mắt. "Tôi biết anh giống tôi, đều sử dụng được Liên kết sinh mạng, anh chủ động dùng nó lên Thiên Yết, đó là một sự phát triển tốt đấy."

"Nhưng mà... hình như anh vẫn chưa có tình cảm với cậu ấy."

"..." Thiên Yết bước đến chắn trước mặt y.

Cô gái kia thấy thế thì hơi khựng lại rồi sau lại cười thích thú. "Không cần cảnh giác vậy đâu, lần này tôi đến tìm hai người không phải để gây chiến hay đuổi cùng giết tận."

"Không tin được." Cậu hạ giọng.

"Là thật đấy, tôi muốn ủy thác."

"?"

"... Hả?"

Sang Sang thở hắt một hơi, chống người quỳ xuống. "Xin hãy giúp tôi cứu anh trai." Cô cúi rạp đầu, vô cùng thành kính.

"..."

"..."

"..."

Cả hai còn mới đụng độ ngày hôm qua mà hôm nay chuyện gì đã xảy ra vậy chứ...
___________________

"Tôi tên Trần Sang Sang, là một Dục Ma."

"Ta biết." Xử Nữ chống cằm.

Sang Sang tỏ ra hơi ngạc nhiên nhưng cũng nhanh chóng giấu đi vẻ đó. "Quả nhiên là một thiên tài hiếm có, xin lỗi vì từng đánh giá thấp anh."

Y hạ mắt, ánh nhìn bề trên. "Vào chuyện chính đi."

"Haha..." Cô ta mệt mỏi cười trừ. "Năng lực của tôi là có thể điều khiển con rối, miễn là có thể cung cấp ma pháp cho chúng liên tục, chúng sẽ có thể hành động như con người."

Thanh Sang - anh trai cô là một con rối.

Chính xác thì... là một con rối có lõi ma pháp và lõi nguyên tố của Thanh Sang.

Xử Nữ cau mày. "Ta hiểu đại khái rồi, ngươi đã đưa lõi nguyên tố và lõi ma pháp của anh trai mình vào con rối rồi điều khiển để có thể chiếm hữu hắn?"

"Không, đối với anh trai tôi không có tính chiếm hữu như vậy, chỉ là... bất đắc dĩ..." Sang Sang cúi thấp đầu.

"Ha, bất đắc dĩ à?" Y cười khẩy. "Nghe một Dục Ma có thể điều khiển chính anh trai mình nói kìa."

Bị mỉa mai nhưng Sang Sang trông có vẻ không để tâm lắm. Cô ung dung quỳ dưới đất, lại tiếp tục nói.

"Anh trai tôi thực chất đã chết, tôi làm vậy chỉ là... không muốn rời xa anh ấy mà thôi."

Khóe mắt y giật giật mấy cái.

"Tôi đã phải cung cấp ma pháp liên tục cho anh ấy suốt ba năm, nhưng từ hôm qua, sau khi họ biết tôi đã không thể đảm bảo được bí mật của kế hoạch, thậm chí còn để hai người an toàn rời đi, họ đã cắt đứt Liên kết sinh mạng giữa tôi và Thanh Sang."

Sang Sang giữ nguyên nụ cười. "Tôi muốn ủy thác đội cận vệ mang lõi nguyên tố và lõi ma pháp của anh trai tôi về. Tiền công... tôi không có nhiều tiền để trả cho ủy thác nhưng thay vào đó tôi sẽ hỗ trợ đội cận vệ trong việc chống lại Lucifer và tín đồ của hắn."

Xử Nữ trầm ngâm, y vừa định nói gì đó thì Mạc Gia Tôn đã lên tiếng cắt ngang.

"Thứ gì có thể đảm bảo được rằng cô sẽ không phản bội lại bọn ta sau khi đã có được thứ mình muốn?"

"..." Sang Sang rũ mắt. "Ta có thể lập khế ước nếu anh muốn, tôi sẽ chấp nhận mọi điều trong khế ước và cả những hình phạt nếu vi phạm khế ước."

"Nhưng xin mọi người, hãy giúp đỡ tôi, chỉ cần lõi nguyên tố và lõi ma pháp của Thanh Sang, chỉ cần như vậy thôi." Cô ta lần nữa, chống tay xuống đất, lại cúi rạp đầu với họ.

*... Đừng có quỳ nữa mà em gái! Tôi có bảo là tôi từ chối đâu!* Xử Nữ nhìn không nổi nữa, đỡ trán muốn rời đi. "Ủy thác thì tìm đội cận vệ đi."

"Cho dù đội cận vệ của khu vực phía Bắc và cả khu vực trung tâm kết hợp lại cũng không thể cùng lúc đối đầu với họ đâu."

Y dừng bước, trầm mặt liếc sang Sang Sang. "Ngươi đang đưa bọn ta vào chỗ chết à?"

Cô ngẩn đầu, từ đầu đến cuối vẫn vô cùng điềm nhiên mà nở nụ cười nhẹ. "Không dám, vậy nên mong anh hãy nghe hết tất cả những gì tôi nói."

Hội tà giáo thờ phụng Lucifer rải rác địa điểm tập trung ở khắp nơi trên vương quốc Leutheria, nó luôn hoạt động với nhiều hình thức khác nhau để tránh bị tìm diệt. Ở khu vực phía Bắc này, nó là một viện ca kịch.

"Họ trà trộn vào những diễn viên bình thường và truyền bá tín ngưỡng, nhìn bên ngoài thì khó có thể nào xác định được nhưng nếu là anh, Quốc Nhu Xử Nữ, anh sẽ biết cách tìm ra họ." Sang Sang khẽ nghiên đầu. "Mục đích của anh tới đây cũng là để điều tra về họ phải không? Dù tôi hợp tác với họ không lâu nhưng cũng đủ để cho anh một số thông tin."

"Mặc dù hội tà giáo ấy thờ phụng và xem Lucifer là thần linh của họ nhưng nội bộ họ cũng chẳng lấy làm đoàn kết. Họ hoạt động riêng lẻ và sống cuộc sống của riêng mình cho đến khi có sự kiện để tập hợp, hoặc khi một trong số họ được Lucifer báo mộng."

"Việc vào cứ điểm của họ và giết ai đó thì đôi khi chỉ được xem là trả thù cá nhân, miễn là không biểu hiện bản thân muốn ngăn chặn tín ngưỡng của họ là được. Mấu chốt là tránh việc họ kết hợp với nhau để chiến đấu, vậy thì chỉ cần anh hoặc Thiên Yết là đều có khả năng chiến thắng."

"Sẽ không bỏ lỡ nó, đúng chứ?"

Mày y cau lại, vẻ mặt cảnh giác. Xử Nữ bước đến, khuỵu gối rồi nắm lấy cổ áo Sang Sang. "Ở đây chỉ có ta mới có quyền quyết định giúp ngươi hay không, ngươi nên biết trên dưới mà van xin ta thay vì biến nó thành một cuộc trao đổi." Y trừng mắt đe dọa.

"... Tôi... xin lỗi..."

Xử Nữ thả cô ra, quay người rời đi nhưng trước đó vẫn để lại một câu xem như ngầm đồng ý. "Nói rõ với Mạc Gia Tôn đi."

Thiên Yết thấy y đi như vậy cũng chẳng thèm để tâm gì khác mà bước theo, để lại mỗi Mạc Gia Tôn ở lại cùng một Dục Ma cao cấp...

Anh đỡ trán, bất lực thở dài. "Thôi thì... nếu cô đã không có ý định xấu, ta sẽ lắng nghe. Quốc Nhu Xử Nữ nói như vậy nghĩa là nó đã đồng ý rồi."
_____________________

"Anh khó chịu gì hả?" Thiên Yết đút tay vào túi quần, bước đến gần y.

Xử Nữ rũ mắt, ngẫm một lúc thì đập tay lên lan can. "Tôi ghét quyển tiểu thuyết này!!!"

"...?"

"Nào là Dục Ma, nào là ác ma, nào là ác quỷ, rồi cận vệ, pháp sư các thứ các thứ! Tôi mệt rồi! Gánh kịch bản không nổi nữa! Truyện tự chạy cốt truyện đi! Đình công! Đình công!!!"

"... Haha." Cậu bật cười sau khi nghe y gào lên.

"Đừng có cười! Tôi thực sự đang rất mệt đấy!" Xử Nữ chỉ vào mặt cậu. "Giờ còn xuất hiện thêm mấy tình huống tôi không hề biết tới, muốn bốc lột sức lao động của tôi đến mức nào vậy chứ!?"

"Haha, anh đâu cần xử lý nó một mình chứ." Cậu nắm lấy bàn tay đang chỉ mặt mình.

"... Quan trọng là tôi không biết cách ứng phó với nó..."

"Vậy trong nguyên tác tôi ứng phó với những chuyện này thế nào?"

"..." Xử Nữ nghe xong câu hỏi thì lặng đi, không biết nên trả lời làm sao.

"Tùy cơ ứng biến, không cần đạt điểm tuyệt đối đâu, điểm chuẩn là được rồi. Mọi chuyện đâu thể cứ mãi theo ý mình được đúng không?" Thiên Yết bước đến, áp sát y. "Để có thể vượt qua tất cả sự kiện tiếp theo trước tiên là giữ mạng đã."

"... Sao đột nhiên sâu sắc vậy?" Y nhướng mày.

"Tôi đang cố làm anh bình tĩnh đấy, những sự kiện tiếp theo đều là sự kiện lớn, nếu anh không ra tay giúp đỡ có thể mọi thứ sẽ bị hủy diệt, giờ không phải thời điểm thích hợp để đình công đâu."

Xử Nữ bĩu môi. "Nhưng... tôi vẫn muốn nghỉ hưu..."

Sau cùng thì... vẫn phải làm...

"Tại sao lại phải đeo mặt nạ?" Y ngắm nhìn cái mặt nạ được trang trí vô cùng bắt mắt dành cho quý tộc.

Sang Sang đeo một cái mặt nạ khác lên che đi phần trên khuôn mặt. "Quy định của viện ca kịch này là như vậy đấy, khi ở viện ca kịch tổ chức sự kiện nào đó thì người tham gia phải đeo mặt nạ, qua đó cũng có thể phần nào che đi thân phận thật, giúp những người tham gia có thể tránh việc lộ danh tính làm ảnh hưởng thanh danh."

"..." Xử Nữ đặt nó lên mắt. *Tầm nhìn bị giảm xuống nhiều quá...*

Y nhìn sang Thiên Yết, trông biểu hiện của cậu có lẽ có cùng ý nghĩ với y.

"Quốc Nhu Xử Nữ, anh có thể cảm nhận được Dục Ma chứ?"

"Ờ." Y đặt cái mặt nạ sang một bên, với tay lấy cái áo khoác mặc lên người.

"Vì "ban phước" của Asmodeus nên ma pháp của chúng tôi có thể tỏa ra mùi hoa hồng, tôi thì có thể che giấu được mùi hương đó nên có thể dễ dàng ngụy trang thành người bình thường." Sang Sang mỉm cười. "Ban phước của Lucifer cũng giống như vậy đấy. Khác với Asmodeus ở chỗ, mùi ma pháp của Lucifer giống như mùi hướng dương vậy."

Xử Nữ trầm ngâm. "Thứ các ngươi gọi là "ban phước" nó có ý nghĩa là gì?"

"Nó giúp chúng tôi nâng cao sức mạnh, với Asmodeus thì "ban phước" giúp một số người trong chúng tôi có thể sử dụng hỏa hoặc thổ ma pháp."

Cũng đúng, Asmodeus là con quỷ mang quyền năng điều khiển đất và lửa, "ban phước" của hắn chắc là từ đó mà ra.

"À, còn một số Dục Ma cao cấp khi được "ban phước" cũng có thể điều khiển con người hoặc linh hồn nữa đấy." Cô lại nói. "Nhưng tín đồ của Asmodeus là những kẻ tự do, Ngài ấy cũng không ràng buộc kẻ dưới trướng mình nên hiện tại người có "ban phước" đó đang rất tận hưởng cuộc sống, anh ta không liên quan gì đến tín đồ của Lucifer đâu."

"... Khoan đã, nếu vậy theo ngươi nói thì Asmodeus không định đến thế giới này đúng không?" Xử Nữ hơi ngạc nhiên.

"Không có, đối với Ngài thì thế giới này chẳng có gì thú vị để tốn công tốn sức đặt chân đến cả. Mặc dù có hơi buồn một chút khi Ngài nói chúng tôi chỉ là vật nuôi được Ngài ấy giám sát nhưng vì Ngài vẫn để tâm nên chúng tôi cũng thấy vui." Sang Sang cười híp mắt, có lẽ là cô ta thấy vui thật.

"..." Y đỡ trán. Nếu thế thì cũng tốt, có thể tránh được Asmodeus đến đây.

Sau khi ổn định được mọi chuyện, tất cả quyết định sẽ đến viện ca kịch Muse xem kịch và thăm dò.

"Xử Nữ." Thiên Yết đột nhiên cúi người, khẽ nói vào tai y.

"Hửm?"

"Cẩn thận một chút."

"... Biết rồi, cậu sao thế? Đột nhiên nghiêm trọng hóa vấn đề vậy?"

Cậu không nói gì, rũ mắt nhìn y từ trên xuống dưới. "Không, không có gì."

"Chỉ là thăm dò thôi, tôi không có ý định mạo hiểm khi đi vào hang địch đâu." Xử Nữ cười nhẹ.

"..." Thiên Yết lặng đi, cậu không đáp lại mà liếc mắt đi chỗ khác.

Y không hiểu được vẻ đó của cậu nghĩa là gì, cũng không có ý định tìm hiểu, lo cho chuyện trước mắt cái đã, nhiệm vụ của y cũng đâu phải là để tâm đến xúc cảm của nam chính đâu...

"Được rồi, đi thôi."
_____________________

Nếu ai không hiểu biểu hiện của Thiên Yết thì đó là biểu hiện của con nghiện nhưng nhịn đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top