Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 69

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Khụ khụ"

Trong căn phòng ngập một màu trắng nhưng mang cảm giác u tối. Ánh sáng xuyên qua cửa sổ một cách yếu đuối không thể sưởi ấm được căn phòng lạnh lẻo này. Âm thanh của những tràn ho vang lên khẽ khàng.

"Khụ khụ"

Từng tràn ho vang lên như xé nứt không gian im ắng này. Người con trai ngồi trên chiếc giường trắng, đưa đôi mắt nhìn ra cửa sổ. Đôi mắt thẳng thờ đầy mệt mỏi đưa ánh nhìn về phía xa săm. Lồng ngực co thắt nhói đau như có một bàn tay vô hình đấm rất mạnh vào. Hơi thở đưa ra ngoài một cách khó khăn, đưa vào trong cơ thể lại càng khó khăn hơn. Đôi môi nhợt nhạt gắng sức để đưa làn khí ra ngoài.

"Cậu chủ! Cậu không sao chứ?"

Vị quản gia già nhanh chống đi tới đỡ lậy vị chủ nhân. Ông hỗ trợ đưa chiếc máy thở cho vị chủ nhân.

Hô hấp dần dần được điều chỉnh, nhịp thở cũng ổn định hơn. Anh ra hiệu cho người quản gia già rằng anh đã ổn. Ông dìu anh nằm xuống để nghỉ ngơi.

Anh nằm đây cũng khá lâu rồi, thế giới bên ngoài thay đổi ra sao chắc anh đã quên rồi. Những người anh muốn gặp cũng hứa hẹn lâu rồi không thấy xuất hiện. Bệnh tình cũng không tiến triển bao nhiều, cứ nằm như thế này anh sẽ bị chết ỉu trong cô độc mất.

"Quản gia Đinh!"

Người quản gia già vội đến bên khi nghe chủ nhân mình gọi.

"Tôi muốn về nhà. Ở nhà nghỉ ngơi sẽ tốt hơn ở đây. Ông lo thu xếp giúp tôi."

Người quản gian cuối đầu tôn kính nhận lệnh. Ông chào cậu chủ nhân trẻ rồi đi lo liệu mọi việc.

Anh vội với lấy chiếc điện thoại. Cũng lâu lắm rồi phải cập nhật một ít thông tin chứ. Cả chiếc điện thoai cũng lạnh lẽo nữa. Tin nhắn hỏi thăm đến cũng ít, trừ thầy cô và các thành viên trong câu lạc bộ thì hầu như là những tin nhắn rác. Anh nhếch mép. Khẽ khàng bấm vào ứng dụng mạng xã hội, anh lướt thật nhanh tay, bỗng khựng lại. Anh nhìn chăm chú vào bức hình đó. Hôm nay là ngày hội thể thao sao. Anh nghĩ học cũng khá lâu rồi nhỉ. Những bức ảnh của lễ hội được nhà trường cập nhật thường xuyên trên trang chủ của trường. Không khí này anh muốn tới tham gia quá. Tuy trước giờ anh cứ đắm mình trong những men rượu và quán bar nhưng không khí trong lành này anh vẫn cảm thấy thích hơn cả. Mấy khi có nhịp được tận hưởng chứ.

"Thật ghen tị."

Nói rồi anh ném chiếc điện thoại thật mạnh vào bức tưởng như trút từng cơn giận. Bản thân anh đã bỏ lỡ rất nhiều thứ trên đời này rồi, tình bạn, tình yêu, học hành, .... cả tương lai cũng đã bỏ lỡ rồi.

Anh đưa tay che đôi mắt mệt mỏi đầy sầu muộn lại, tạm thời nhìn chút bóng tối cho đỡ tuổi thân.

"Song Ngư mày thật tội nghiệp"

——————

Quay lại không khi nhộn nhịp tại đại hội thể thao toàn thành phố. Tất cả học sinh đang đắm chiền trong không khí hăng hoan của ngày hội lớn này.

"Tuýt"

Tiếng còi bắt đầu trận đấu vang lệ, 22 người trong sân bóng bắt đầu tranh nhau một quả banh với mục đích là đưa nó vào khung thành. Trận đấu diễn ra vô cùng sôi nổi. Các cầu thủ trong sân lấy hết sức lực để thi đấu. Ở kháng đài, các cổ động viên cũng hăng hái không kém. Tiếng cổ vũ vang rộng khắp sân thu hút sự chú ý của tất cả mọi người. Những người đang đi dạo xung quanh cũng như đang xem các môn khác cũng hiếu kì quy tụ lại một chỗ.

Đội Zodiac đang chiếm ưu thế. Anh chàng cầu thủ mang áo số 2 đang kịch lực phá bóng trước pha nguy hiểm của đội đối thủ.

"Wowww! Thiên Yết! Thiên Yết!!"

Cự Giải hoà theo tiếng hò reo hô lớn. Hôm nay là một ngày tuyệt vời, ai cũng chơi xuất thần hết.

"Cậu thấy chưa Ngưu! pha phá bóng đi vào lòng người."

Kim Ngưu cũng vỗ tay cổ vủ nhiệt tình. Không khí hân hoan này khiến người ta quên hết chuyện buồn chỉ muốn hoà vào dòng người.

Goal!!

Hai cô nàng nhảy cẳng lên ôm nhau say đắm khi anh chàng cầu thủ tóc đỏ số 10 ghi bàn mở tí số cho trận đấu. Không chỉ hai cô gái đâu, mọi người đều đã sung lại còn được tiếp lửa, ai nấy cũng đứng zậy cổ vũ rất nhiệt huyết.

Ở góc sân, cô gái tóc thiên thanh mắt cũng sáng rỡ vổ tay không ngớt trước hai pha bóng đẹp mắt này.

"Số 2 và số 10 khá tốt đấy."

Bổng tiếng nói tuy nhỏ nhưng đủ để cô có thể nghe thấy được, tiếng nói thu hút sự chú ý của cô gái nhỏ. Cô nhẹ thụt lùi về phía sau để nghe rõ hơn.

- Chưa gì anh đã quyết định rồi à? Không xem xét thêm à? Tôi thấy số 17 anh chàng tóc màu bạc cũng khá xuất sắc. 15 đội trưởng cũng không thua kém đâu.

"Tâm lý của 15 không vững. 17 tôi biết nhưng thủ môn và 10 vẫn gây ấn tượng với tôi."

Cô gái khẽ mỉm cười khi mới nghe lõm được một việc vô cùng quan trọng. Thì ra hai người này chính là người mà Nhân Mã đã nói - người của đội tuyển quốc gia. Với đôi mắt chuyên gia thì không còn gì phải bàn cãi nữa rồi, người ưu tú thì chắc chắn sẽ được chọn, người thiếu may mắn một chút thì nên cố gắng hơn.

Bảo Bình nghe lõm hết tất cả những lời bàn luận của hai vị này cho đến khi họ rời đi cô mới chú tâm vào trận đấu lại.

Thế thượng phong cũng đã chiếm được, thế là đội trường cô cầm chắc một vé vào chung kết rồi. Bổng ánh mắt của Nhân Mã và Bảo Bình bắt gặp nhau. Hai cô nàng thích thú cười rõ tươi. Bảo Bình ra hiệu chi Nhân Mã, cô chỉ vào ai đó ra giấu Thumbs Up. Nhân Mã hiểu ý ra hiệu.

Bảo Bình mỉm cười rồi chào cô bạn, cô cũng phải quay về đội rồi, nãy giờ đi dạo lâu quá chắc mọi người cũng chuẩn bị trận đấu tiếp theo rồi....

—————

Ở phía xa xa, giọng hát trong trẻo cất lên thánh thót và cao vút cùng giai điệu của tiếng đàn piano làm lay động lòng người.

"Tốt lắm Xử Nữ. Cách lấy hơi của em đã ổn. Cô nghĩ em đạt chuẩn đi ghi danh rồi đó."

Xử Nữ vui vẻ, gập đầu 90 độ cảm ơn vị giáo viên đã giúp mình tập luyện những ngày qua.

Cô giáo mỉm cười ra hiệu cho Xử Nữ có thể nghỉ ngơi, hôm nay cô học trò này tập luyện rất chăm chỉ rồi. Xử Nữ chào cô giáo sau đó đi đến bên cạnh cửa sổ. Cô đưa mắt nhìn về phía sân bóng đá. Hôm nay nơi đó thật nhộn nhịp. Cô đưa mắt tìm kiếm hình bóng đó, dù chỉ nhìn xa nhưng anh vẫn rất nổi bật khiến người ta có thể nhận ra ngay.

"Cố lên nhé!!"

——————

"Tuýt"

60 phút trôi qua như tên bắn, sức lực cũng tiêu hao không ít. Nhân Mã sau khi thu được thắng lợi, vui vẻ phát cho mỗi cầu thủ một chai nước cộng thêm lời động viên.

"Yết! Của anh! Nay như vị thần nha! Chơi hay nha!!"

Nhân Mã ném chai nước về phía anh chàng tóc màu than với thân hình đầy mồ hôi. Nhân Mã bỏ hết cái tôi vào trong, không hiểu sao cô phải làm cái này nữa. Thiên Yết đang uống ngụm nước mà sặc hết lên cả mũi. 

Ma Kết và Sư Tử đứng gần đó cười lớn. Nhân Mã đỏ hết cả mặt không biết chỗ nào để chui mà lỡ phóng lao rồi theo lao thôi. Cô đá vào chân của Thiên Yết để trả đũa. Thiên Yết cũng lăn ra cười như hai tên ở đằng kia.

Nhân Mã vội cầm tập tài liệu đi đến chỗ đội trưởng. Đưa cho anh, Song Tử cầm lấy lật qua lật lại rồi đưa cho Nhân Mã.

"Anh ổn không đội trưởng!?"

Cô vỗ nhẹ vào vai anh theo phản xạ anh hắt tay cô ra. Nhân Mã ngạc nhiên nhìn theo bóng lưng của người đó, đội trưởng hôm nay bị sao vậy trời.

"Cậu ta hơi khó chịu nên em đừng đụng vào."

Chàng trai với mái tóc bạch kim ngồi gần đó vừa uống ngụm nước vừa nói. Nhân Mã nhún vai như nghe theo, uổng công cô nói giúp anh ta, cô bạn cô nói đúng có làm gì thì anh ta mãi là người không bao giờ muốn hiểu người khác mà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top