Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phiên ngoại: Chúng ta là một đôi (h nhẹ)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảnh báo:

Tam quan bình thường đừng đọc.

Dân thanh thủy văn đừng đọc.

Không thích dụ thụ đừng đọc.

Tác Giả kiên định không đủ phải viết ngoại chuyện để thoả mãn ham muốn viết h văn của mình.

Về sau ai muốn đọc h văn Giả Giả chỉ điểm hãy đọc nguyên phiên ngoại đảm bảo h no đủ.

Cuối cùng: mở nhạc nghe sẽ tăng thêm tình thú.

......

Hôm nay là sinh nhật năm 18 tuổi của Vương Nhất Bác. Tiệc sinh nhật được tổ chức linh đình, có rất nhiều người giới thượng lưu cùng đến tham dự.

Vương Nhất Bác bị người ta chuốc rượu, Tiêu Chiến uống hộ cậu nên say bí tỉ.

Anh trở về phòng nằm trên giường lớn, áo khoác ngoài đã cởi ra, áo sơ mi cũng nới lỏng khuy để lộ bờ ngực rắn chắc.

Vương Nhất Bác vừa mới tắm xong, trên người chỉ mặc một chiếc áo choàng tắm nới lỏng thắt lưng, cảnh xuân bên trong như có như không lộ ra trước mặt Tiêu Chiến.

"Thật là, anh không uống rượu được thì không cần uống hộ tôi đâu."

Vương Nhất Bác vươn cái chân trắng ngọc đá người nằm trên giường vài cái.

Tên ngốc này!

Uống say rồi liền chui vào phòng mình ngủ là sao chứ?!

Vương Nhất Bác vẫn còn ghi thì vụ lần đầu gặp mặt Tiêu Chiến cướp phòng của cậu ở Bóng Đếm đấy! Hiện tại lại cướp luôn cả phòng ngủ a!!!

Càng nghĩ càng tức, Vương Nhất Bác đạp thêm cho anh mấy phát nữa. Cũng không hiểu dây thần kinh nào bị đụng phải, cậu đạp nhầm cái vật cứng cứng kỳ lạ kia.

Phòng vẫn chưa bật điện nên rất tối. Chỉ có ánh sáng từ ngoài cửa sổ mơ hồ chiếu vào bên trong.

Vương Nhất Bác có chút tò mò vật thể kia, cái chân đưa lên cọ cọ vài cái. Cảm thấy rất thú vị, cậu lại cọ thêm vài cái.

Bộp.

Mắt cá chân bất ngờ bị người ta nắm lại. Vương Nhất Bác có chút giật mình.

Ở trong bóng tối, âm thanh thở dốc của nam nhân vang lên đặc biệt rõ ràng.

"Em làm gì?" Tiêu Chiến nằm trên giường khó khăn hỏi.

Mặc dù không nhìn thấy nhưng Vương Nhất Bác có thể tưởng tượng ra được bộ dáng của Tiêu Chiến hiện tại có bao nhiêu chật vật. Cậu thích thú, khoé môi khẽ nhếch lên.

"Đạp anh!"

"Ồ? Lại bắt đầu rồi phải không?"

Tiêu Chiến cười khinh. Đôi tay mạnh mẽ siết chặt chân cậu.

"Ưm..." Vương Nhất Bác nhỏ giọng rên lên một tiếng.

Cái eo của cậu bất ngờ bị nắm lấy. Tiêu Chiến đè cậu lên giường, khoá chặt hai tay cậu, thấp giọng cảnh cáo: "Đừng nháo, tôi không biết sẽ làm cậu như thế nào đâu!"

Áo tắm trên người Vương Nhất Bác rơi xuống, để lộ ra bờ vai trắng ngần cùng xương quai xanh gợi cảm.

"Làm tôi như thế nào?" Vương Nhất Bác cố ý nhấn mạnh câu nói đó, ánh mắt liếc qua Tiêu Chiến tràn đầy ý vị khó tả lại mang chút mị hoặc câu nhân.

Hầu kết Tiêu Chiến khẽ chuyển động. Anh nhíu chặt mày lại giống như đang cố gắng kiếm chế lại.

Thế nhưng Vương Nhất Bác lại càng thêm phóng túng.

Đôi tay cậu vươn lên sờ ngực anh, rồi trượt xuống thắt lưng. Giọng nói đầy châm chọc: "Dựa vào cây giá đỗ này của anh?"

"Cậu đang khiêu khích tôi?" Tiêu Chiến cười gằn.

"Ya~ bị phát hiện.... Ưm!"

Vương Nhất Bác bị Tiêu Chiến khoá người lại không thể động đậy. Cậu còn chưa nói hết câu đã bị một đôi môi khác chặn lại.

Tiêu Chiến bóp chặt cằm cậu, cái lưỡi bá đạo mà xâm chiếm, càn quét khoang miệng cậu. Vương Nhất Bác cố tình không muốn yếu thế hơn, cậu vươn tay vòng qua cổ anh chủ động đáp trả.

Hành động này của Vương Nhất Bác rõ ràng là khiến Tiêu Chiến giật mình.

Hai người cùng nhắm mắt lại cảm nhận nụ hôn của đối phương.

Không giống Tiêu Chiến đã từng trải qua phong ba bão táp, nụ hôn của Vương Nhất Bác vụng về hơn nhiều.

Rầm!

Tư thế hai người bị đảo lộn.

Vương Nhất Bác ngồi trên bụng Tiêu Chiến, áo choàng đã tuột xuống thắt lưng. Cảnh xuân bên trong bại lộ rõ ràng. Cậu đặc biệt nổi bật trong bóng đêm.

Tiêu Chiến đã nhịn không được mà đưa tay sờ lên cặp đùi non mềm của cậu.

Vương Nhất Bác há miệng, dùng răng cởi khoá quần. Cậu vươn lưỡi nhẹ nhàng liếm lớp quần lót kia, cho đến khi nó ướt nhẹt cự vật bên trong cũng nhô lên rõ ràng.

Tiêu Chiến bị kích thích không thôi, anh đưa tay sờ lên tấm lưng trần của thiếu niên, rồi tìm đến mông thịt kia mạnh bạo xoa bóp. Ngón tay tiến đến miệng huyệt thăm dò.

Thời điểm Tiêu Chiến nhét ngón tay vào, Vương Nhất Bác cảm nhận được rõ ràng hình dáng dị vật xâm lấn trong cơ thể.

Cậu cũng cực kỳ phối hợp đem quần Tiêu Chiến cởi sạch ra, cái miệng nhỏ ngậm lấy dương vật thô to thoả sức liếm mút.

Côn thịt bị cái miệng nhỏ ấm áp bao bọc lại, Tiêu Chiến hít một ngụm khí cố gắng trấn áp con dã thú đang sắp thức tỉnh bên trong.

Vương Nhất Bác cảm nhận được côn thịt trong miệng lớn thêm một vòng, ánh mắt mang theo ý xuân, cậu nhả ra bắt đầu liếm. Từ gốc đến ngọn đều đảo qua một vòng. Cái lưỡi nhỏ tinh nghịch tại đỉnh dương vật cố ý chọc chọc xuống.

Khoái cảm tràn lên đại não, Tiêu Chiến ngồi dậy, nâng mông Vương Nhất Bác lên tại côn thịt cương cứng mà cắm xuống.

"A!" Vương Nhất Bác kêu lên một tiếng, đôi tay siết chặt lấy vai anh.

Tiêu Chiến không có thời gian để chơi đùa. Vị trí hai người đảo lại, anh bắt đầu động eo thúc vào.

Trong căn phòng tối, tiếng thở dốc vang lên rõ ràng. Vương Nhất Bác nằm trên giường, hai chân bị kéo rộng ra, nơi tư mật đỏ hồng đang căng ra mà tham lam nuốt lấy côn thịt bị bại lộ rõ ràng trong không khí xấu hổ vô cùng.

Vương Nhất Bác cố ý tránh mặt đi lại bị Tiêu Chiến ép nhìn chính mình dưới thân nam nhân trở nên dâm đãng thế nào.

Hậu huyệt bị thao đến dâm thủy bắn lên tung tóe, ga giường dưới mông đã ướt một mảng. Côn thịt trôn sâu trong cửa động ra sức thúc mạnh, tại điểm G đỉnh mạnh một cái.

"A! Ca ca... Nhẹ một chút.... Ưm... em chịu không nổi a.... Thúc nhẹ một chút..." Vương Nhất Bác mê loạn rên rỉ, trên khuân mặt tràn ngập ý xuân. Miệng nói muốn thúc nhẹ một chút nhưng cơ thể lại tự động lắc lư theo.

Tiêu Chiến tại cái mông trắng tuyết của cậu đánh mạnh một cái trách mắng: "Tiểu dâm đãng! Lại có thể thiếu thao như vậy?"

"Ưm, ca ca thoải mái! Ta chính là thiếu thao a~ nhưng chỉ cho ca ca thao thôi."

Âm thanh của Vương Nhất Bác lúc này giống như con mèo nhỏ cào vào lòng Tiêu Chiến. Quyến rũ vô cùng.

Tiêu Chiến thúc mạnh thêm vài phát nữa, tại thời điểm Vương Nhất Bác chuẩn bị cao trào liền ác ý rút ra.

"Ca ca!" Vương Nhất Bác khó chịu kêu lên một tiếng.

"Hửm?"

Tiêu Chiến giả nai vẫn luôn là trình độ thượng thừa.

Vương Nhất Bác khó chịu quát: "Còn không mau tiến vào đi! Ai đã cho anh ra ngoài chưa?!"

"Muốn anh tiến vào?" Tiêu Chiến hỏi, côn thịt tại cửa huyệt cọ qua cọ lại.

Vương Nhất Bác gật đầu lia lịa, khó chịu vặn vẹo người.

"Quay lưng lại, đưa mông ra đây. Cầu xin anh đi." Tiêu Chiến ác ý cười.

Vương Nhất Bác hơi bĩu môi, cuối cùng vẫn là khuất phục. Cái mông căng tròn hướng đến trước mặt Tiêu Chiến cong lên thật cao. Nửa thân trên nằm sấp trên giường. Vương Nhất Bác đưa tay đến, đem miệng huyệt banh ra, dâm thủy từ bên trong như dòng suối nhỏ mà chảy xuống giường. Đôi mắt cậu ngập nước, giọng nói có một chút nghẹn ngào khiến người ta thương tiếc lời nói ra miệng lại dâm đãng vô cùng: "Ca ca, mau tiến vào a. Thao em đi."

Vương Nhất Bác đã mời gọi đến như vậy Tiêu Chiến vẫn không có động tĩnh giống như cảm thấy cậu chưa đủ thành ý.

Vương Nhất Bác nội tâm đã rất khó chịu nhưng bên ngoài vẫn cố gắng lấy lòng, cậu lắc cái mông đến trước mặt anh rên rỉ: "Ca ca, hậu huyệt của em khó chịu quá. Ca ca giúp em được không?"

Tiêu Chiến nhướng mày: "Ồ? Giúp em thế nào?"

"Ca ca chỉ cần đem côn thịt đút cho hậu huyệt của em ăn no a! Nơi này rất muốn ăn tinh dịch của ca ca."

"Được, chẳng qua có điều kiện."

Tiêu Chiến đồng ý nhanh như vậy lại ra điều kiện khiến Vương Nhất Bác có chút bất an. Chẳng qua cậu sớm đã không còn lý trí để chờ đợi nữa, hậu huyệt hiện tại chỉ muốn được đút no nên ngốc nghếch mà đồng ý: "Được a! Điều kiện gì cũng đồng ý hết! Chỉ cần anh mau thao em!"

"Ồ, bảo bối đã ham muốn như vậy, anh chỉ có thể chiều theo thôi." Tiêu Chiến làm một bộ bất đắc dĩ lắm mà đem côn thịt đâm mạnh một cái.

Vương Nhất Bác bị đâm hét lên thất thanh. Rất nhanh khoái cảm đã lấy đi lý trí của cậu.

"A.. Ca ca côn thịt lớn quá! Sảng khoái a! Ca ca nhanh thêm một chút nữa a!" Vương Nhất Bác ra sức lắc eo rên rỉ cầu hoan. Dâm thủy chảy ra càng nhiều, cặp đùi trắng nõn bóng loáng thứ nước khả nghi.

Tiêu Chiến vừa thúc, vừa mạnh tay đánh mông cậu. Cái mông bảo bối căng tròn trắng mềm khi đánh xuống xúc cảm vô cùng tốt.

Vương Nhất Bác trước kia rất sợ bị Tiêu Chiến đánh cái mông. Mỗi lần anh cởi quần ra cậu đều gào khóc không thôi, thế nhưng hiện tại không hiểu sao lại cảm thấy nó có một loại cảm giác khác.

Giống như.... khoái cảm.

Trong phòng, hai bóng người đè lên nhau triền miên không dứt. Rèm cửa tung bay, xuân quang rập rờn vô hạn.

....

Hậu quả của việc phóng túng dục vọng là...

Sáng hôm sau Vương Nhất Bác không xuống giường được.

Thế nhưng cái gan của tiểu bảo bối vẫn rất lớn, mới sáng sớm lại dám khiêu khích ca ca.

Cuối cùng bị Tiêu Chiến đè ra làm thêm một trận nữa đến khi vừa khóc vừa xin vẫn không được tha. Cả người biến thành một màu tím đỏ đầy dấu hoan ái chứng minh cho một đêm kịch liệt ngày hôm qua.

"Ưm..." Vương Nhất Bác trần trụi nằm trên giường giống như vừa bị tàn phá qua mà rên lên một tiếng.

Bên dưới, Tiêu Chiến đang mải mê gặm nhấm hai hạt đậu đỏ trước ngực cậu.

"Ca ca tha cho em... Em mệt lắm rồi, không chịu nổi đâu... A! Hức!"

Côn thịt của Tiêu Chiến vẫn chôn sâu trong hậu huyệt cậu. Hiện tại Vương Nhất Bác ngay cả khẽ động một cái cũng đau đớn vô cùng, căn bản không có sức lực phản kháng nên chỉ có thể cầu xin.

"Em... Em không nên khiêu khích anh mà! Ca ca tha cho em đi." Âm thanh Vương Nhất Bác có một chút nghẹn ngào đáng thương.

Tiêu Chiến hôn lên môi cậu một cái, ôn nhu nói: "Được, tha cho em."

Đôi mắt Vương Nhất Bác ướt át nhìn Tiêu Chiến, cậu rụt rè đáp lại nụ hôn.

Ánh nắng qua rèm cửa sổ lọt vào. Âm thanh hai người hòa quyện vào nhau.

"Ca ca, anh đã làm em đến thế này phải chịu trách nhiệm với em đấy!"

"Được."

"Ca ca chúng ta bây giờ là một đôi rồi nhỉ?"

"Ừ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top