Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trở lại ngôi nhà sau khi kết hôn cùng Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến có chút mệt mỏi. Trong khoảng thời gian này xảy ra quá nhiều chuyện, anh cảm thấy tâm loạn như ma.

Tắm rửa xong nằm ở trên giường, luôn cảm thấy chóp mũi tràn đầy hương vị sữa tắm nhàn nhạt của Vương Nhất Bác, hai mươi mấy tuổi mà còn thích dùng sữa tắm vị bò sữa, quả nhiên vẫn còn là một hài tử chưa lớn.

Mỗi lúc trời tối mặc dù là đang ngủ, thế nhưng  ngủ đến nửa đêm, bạn nhỏ chính xác là lui đến một bên chân của anh, ôm đầu gối của anh ngủ say sưa. Ánh mặt trời buổi sáng chiếu vào, lại giống y hệt một con mèo con  lăn đến một bên góc giường trốn tránh ánh mặt trời ngủ tiếp.

Chỉ cần đội xe không có yêu cầu đến huấn luyện, mỗi ngày bạn nhỏ sẽ ở trong nhà chờ anh tan làm, ngoan ngoãn giúp anh pha một ly nước chanh mật ong. Sẽ luôn để cho anh cảm giác được sự ấm áp hơn là sự mệt mệt.

Bạn nhỏ dường như chưa bao giờ ở trước mặt anh mà lớn tiếng ầm ĩ, dù là bản thân anh vì bận công việc mà lỡ hẹn nhiều lần. Mà chính mình cũng hầu như là không có để trong lòng .

Biết mình bận bịu, bạn nhỏ hay đi đến nhà cũ tìm ông nội nói chuyện phiếm, mang ông nội đi bệnh viện kiểm tra sức khỏe đúng giờ, ngay cả trong nhà người hầu đều đối với tiểu bằng hữu mang trong lòng vui vẻ.

Tiêu Chiến nghĩ tới ngày đó anh nói với bạn nhỏ rằng chúng ta bắt đầu yêu đương tìm hiểu lẫn nhau, thế là cặp mắt xinh đẹp kia của bạn nhỏ bỗng phát sáng lấp lánh, bên trong lóe ra ánh sáng mà xưa nay Tiêu Chiến chưa từng thấy bao giờ, có lẽ khi đó nội tâm cậu thật sự vui vẻ nên mới như vậy.

Kỳ thật Vương Nhất Bác rất tốt, Tiêu Chiến có chút thất thần hồi tưởng đến rất nhiều chuyện. Bản thân anh dù đã trải qua một đoạn yêu đương, thế nhưng anh cùng Lâm Noãn là bạn thời đại học, nên khi yêu đương cũng không có ngại ngùng cùng hoảng loạn, hai người là rất tự nhiên mà mà ở cùng nhau như thế, thậm chí ngay cả chính thức thổ lộ cũng không có, dù là hai người sau khi chia tay trong lòng của anh đối với Lâm Noãn cũng chỉ có áy náy, lại tựa hồ như cũng không có cái gì không muốn hoặc đau khổ.

Cho nên, ở phương diện tình cảm bản thân không thể xem là người có kih nghiệm lão làng, anh hoàn toàn không biết vì cái gì mà Vương Nhất Bác lại thích mình như vậy, dù sao hai người ngoại trừ thuở thiếu thời gặp mặt vào một buổi chiều, sau đó nhiều năm như thế căn bản cũng không có gặp nhau.

Thời gian từng giờ trôi qua, sắc trời cũng dần dần tối xuống, nhưng  Tiêu Chiến vẫn là không nhúc nhích mà đang tự hỏi chính mình đối với tiểu bằng hữu đến cùng là thế nào  đây? Thật muốn cùng cậu ly hôn sao?


Một trận tiếng chuông cửa cắt ngang trầm tư của Tiêu Chiến, vì ngồi lâu mà cái eo đau mỏi, đứng dậy đi mở cửa, "A Ngụy, Hướng Không, các cậu sao lại tới đây? Tìm tôi có việc sao?"

Ba người mới vừa ở trên ghế sa lon ngồi xuống, không đợi Cố Ngụy nói, Quý Hướng Không liền vội vã nói với Tiêu Chiến, "Là tôi muốn tới tìm anh, anh cùng Nhất Bác thật muốn ly hôn sao? Anh đối với cậu ấy một chút tình cảm cũng không có sao?"

"..."

Nhìn cúi đầuTiêu Chiến không nói một lời, Quý Hướng Không trong lòng nặng nề càng thêm nặng nề, âm thầm thở dài một hơi, vẫn là quyết định hôm nay nhất định phải đem lời nói ra.

"Mấy ngày trước tôi thi đấu trở về tìm cậu ấy đi trượt ván, nhìn thấy cậu ấy trong nháy mắt đó tôi thật cảm thấy không thể tin. Trong mắt tôi, cậu ấy luôn là người phát ra ánh hào quang, ấm áp như ánh sáng mặt trời , tôi chưa từng nghĩ tới người như vậy sẽ trở nên, trở nên. . . Ừ, nói như thế nào đây, lại như một đầm nước sâu  không có chút nào gợn sóng."

"Cho anh xem cái video." Quý Hướng Không đem điện thoại di động đưa tới, là một đoạn Vương Nhất Bác tham gia tụ hội video,  nam nhân ngồi một mình ở nơi hẻo lánh bên trong, kèm theo khí tràng người sống chớ gần , có người qua đây cùng hắn nói chuyện, cậu  cũng chỉ là rất lễ phép lại thanh lãnh mà nói, ừ, cám ơn. Sau đó tiếp tục chơi điện thoại di động của mình.

"Có phải rất ngạc nhiên hay không, cậu ấy  ở trước mặt anh không như vậy đi? Cậu ấy thật ra là sợ người lạ là dạng người chậm nhiệt, bạn bè bên cạnh cảm thấy cậu ấy cao lãnh và khó gần. Tôi cảm thấy tất cả sự nhiệt tình và chủ động của cậu ấy đều xuất phát từ anh mà ra."

Quý Hướng Không trên điện thoại di động tìm mấy cái, lần nữa đem điện thoại di động đưa tới cho Tiêu Chiến, bên trong là video Vương Nhất Bác đang nhảy múa.

Bay múa tóc đen, tinh chuẩn bước lên, nhìn động tác thoải mái lại tràn đầy sức mạnh, dưới eo đến hông gợi cảm vô cùng, Tiêu Chiến nhìn cảm xúc bành trướng, lần đầu tiên cảm thấy tiểu bằng hữu quả thật rất mị lực, quá câu người.

Nhìn thần sắc Tiêu Chiến, Quý Hướng Không rốt cuộc cười, "Tiêu Chiến, bản thân anh suy nghĩ thật kỹ a, người như vậy thật sự là không muốn sao? Anh suy nghĩ một chút nếu sau này cậu ấy dẫn theo một người khác đến trước mặt anh nói đã lâu không gặp, anh thật có thể tiếp nhận sao?"

Hài lòng nhìn thấy Tiêu Chiến sắc mặt liên tục thay đổi, Quý Hướng Không rốt cuộc cảm thấy hài lòng, kéo lấy Cố Ngụy chuẩn bị rời đi, đi tới cửa, Cố Ngụy trở về nói với Tiêu Chiến,

"A Chiến, chuyện trước kia đều quên hết, hãy nghe con tim mình đi. Có hoa nở đến kỳ nên bẻ lấy, đừng để hoa hết lại bẻ cành không."

Sắc trời dần dần sáng lên, nghĩ đến một buổi tối Tiêu Chiến lười biếng nới lỏng gân cốt, tựa hồ nghĩ thông suốt điều gì, thần sắc cũng trở nên dễ chịu hơn, tâm tình rất tốt đi vào phòng bếp làm điểm tâm cho chính mình.

Hôm nay, thật là để cho lòng người sung sướng một ngày đây.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top