Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

67

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai ngày liên tiếp chờ đợi điện thoại của Nhất Bác nhưng không thấy, Tiêu Chiến nhờ Uông Trác Thành dò hỏi Hồ A Tiếu cũng không thành công, bởi số điện thoại cũ của cậu ta không liên lạc được. 

Trong lòng thấp thỏm lo lắng không yên nhưng vẫn phải nghe theo sự sắp xếp của Công ty chạy show, tham gia các sự kiện cùng với Chung Linh để tạo hiệu ứng cặp đôi, Tiêu Chiến vô cùng mệt mỏi. Những khi rảnh được chút thời gian anh lại chạy tới căn hộ chung cư của Nhất Bác gọi cửa, tiếc rằng ngoài cô giúp việc Hồ A Tiếu đưa về thì chẳng còn ai khác.

Một tuần trôi qua tựa như một năm dài đằng đẵng với Tiêu Chiến, chẳng có chút tin tức gì của Nhất Bác cả, trái ngược hoàn toàn với trước đây là ngày nào tên của cậu cũng bị treo trên bảng tin nóng, dù không muốn thấy cũng phải thấy.

Trên đường từ công ty trở về nhà Trác Thành hỏi Tiêu Chiến, "Cậu có cần phải trực tiếp đối đầu với giám đốc vậy không? Dù sao đó cũng là chú của cậu"

Tiêu Chiến nhìn qua cánh cửa kính ô tô, bên ngoài trời đang mưa, khung cảnh u ám giống hệt tâm trạng của anh bây giờ

"Trước đây tôi quyết định rời khỏi gia đình là vì không muốn làm con rối trong tay cha tôi, không muốn gượng ép chính mình phải chấp nhận làm những điều bản thân không thích. Nếu giờ tôi lại cam chịu nghe theo sự sắp đặt của chú tôi, thì quyết định trước đó của tôi đâu còn ý nghĩa gì nữa, chẳng lẽ cả đời cứ phải sống theo ý muốn của người khác"

Trác Thành thở dài, tin tức Tiêu Chiến tự phủ nhận tin đồn phim giả tình thật với Chung Linh đang là tin tức được nhiều người quan tâm nhất. Đám người hâm mộ Chung Linh điên cuồng mắng chửi, nói anh không tự soi gương nhìn lại bản thân xem có xứng với nữ thần của bọn họ không? Người hâm mộ của Tiêu Chiến cũng không kém cạnh, lôi một loạt hình ảnh kém sắc của Chung Linh phát tán khắp cộng đồng mạng rồi dùng những ngôn từ kinh khủng nhất miêu tả cô ta. Fan hâm mộ của một vài nam minh tinh nhân cơ hội hạ bệ Tiêu Chiến, lựa chọn những khoảnh khắc anh đóng phim hoặc sánh vai cùng với bạn diễn nữ tham dự sự kiện, cắt ghép cảnh nói anh cố ý lợi dụng trục lợi, sàm sỡ bạn diễn.

Tiêu Vĩnh biết tin Tiêu Chiến tự ý phát ngôn trước truyền thông mà không bàn bạc trước thì vô cùng tức giận, ông ta yêu cầu anh đính chính lại lời đã nói ra trong chương trình giao lưu với nghệ sĩ nhưng Tiêu Chiến cự tuyệt, còn tự tin khẳng định dù không làm ba cái trò xào xáo cặp đôi bản thân vẫn có thể đứng vững ở vị trí hiện tại.

Tiêu Vĩnh khuyên không được thì bắt đầu đe dọa, nói nếu Tiêu Chiến không lên bài đính chính ông ta sẽ tạm thời phong sát anh, những tài nguyên và dự án đã giao sẽ chuyển nhượng cho người khác tiếp nhận. Trác Thành sợ bạn thân trong lúc nóng giận suy nghĩ không thông, lên tiếng bảo Tiêu Vĩnh cho Tiêu Chiến thời gian suy nghĩ, anh ta cũng sẽ tận tình khuyên nhủ

Thấy Tiêu Chiến có vẻ mệt mỏi quá độ, Trác Thành không muốn anh suy nghĩ quá nhiều về quyết định sốc nổi của mình, vì thế lảng sang chuyện khác

"Ừm.... Vẫn không có chút tin tức gì sao?"

Tiêu Chiến lắc đầu, nhắm mắt dựa đầu lên thành ghế tỏ rõ ý không muốn trò chuyện thêm nữa. Anh nghĩ về Nhất Bác, chắc chắn là cậu giận chuyện anh và Chung Linh cùng rời khỏi khách sạn nên mới tránh mặt.

Đáng lẽ muốn tạo bất ngờ cho bạn nhỏ bởi chuyến đi kết thúc sớm, ai ngờ Chung Linh lại nói trợ lý của cô ta có việc nên đi trước rồi tiện tay cầm luôn chia khóa căn hộ nên cô ta không thể về, vì vậy mà phải thuê phòng ở khách sạn gần nơi cô ta sống.

Chung Linh làm nũng, than thở về đống hành lý cồng kềnh của mình với mọi người. Tất nhiên người trong đoàn từ thiện sẽ kéo Tiêu Chiến vào chuyện này, yêu cầu anh thể hiện sự ga lăng với bạn diễn, mặc kệ anh có hứng thú hay không.

Vì đông người Tiêu Chiến ngại từ chối, miễn cưỡng đồng ý xách hành lý phụ cho Chung Linh. Lúc vào khách sạn anh dặn trợ lý Trác Thành đi ăn sáng xong tìm một quán cà phê chờ mình, rất nhanh sẽ xuống ngay. Không ngờ Chung Linh đột nhiên kêu đau bụng, còn nói sợ nhất là lúc ốm đau phải ở một mình nên muốn Tiêu Chiến ở lại với cô ta một lúc, chờ người trợ lý quay lại rồi hãy đi.

Tiêu Chiến nghĩ Chung Linh đau thật vì cô ta mặt mũi tái mét, nằm quằn quại trên giường rên rỉ, sợ cô ta xảy ra chuyện nên đành đồng ý. Gần hai tiếng sau Chung Linh kêu đau không chịu nổi muốn đi bệnh viện, nói bản thân lúc này rất khó đi bộ nhưng sợ mọi người hiểu lầm nên sẽ cố gắng gượng, xin Tiêu Chiến dìu cô ta ra xe, cứ xem như là giúp đỡ đồng nghiệp.

Thật không nghĩ xuống tới đại sảnh gặp trúng Nhất Bác, Chung Linh lại giả bộ đau đớn đứng không vững, hai chân cứ chùn xuống. Tiêu Chiến không muốn mọi người xung quanh nói ra nói vào buộc lòng phải vòng tay ôm eo đỡ lấy cô ta. Bản thân khi đó không hề biết tư thế của hai người ám muội tới mức nào cho tới khi nhìn thấy những tấm ảnh, những đoạn video ngắn đăng tải tràn lan trên mạng xã hội. Đến Tiêu Chiến còn không nhìn nổi huống chi là Nhất Bác

Về tới cửa nhà, Tiêu Chiến nhìn thấy một hộp quà màu xanh lá nhạt rất xinh xắn. Bỗng dưng chiếc hộp động đậy làm anh khẽ giật mình, vội vàng bày ra dáng vẻ phòng thủ vì sợ đây là những món quà khủng bố từ antifan. Nâng mũi chân để gảy nắp hộp quà ra, Tiêu Chiến kinh ngạc khi nhìn thấy con mèo nhỏ đang ngơ ngơ ngác ngác, trong lòng bất chợt dâng trào cảm xúc khó tả

Mang mèo nhỏ vào nhà, việc đầu tiên Tiêu Chiến làm là pha sữa cho nó uống. Mèo nhỏ rất ngoan, ở yên trong chiếc hộp có trải vải nhung mềm mại chờ đợi uống sữa, thỉnh thoảng lại kêu một tiếng nho nhỏ như muốn nhắc nhở sự tồn tại của mình

Sau khi cho mèo uống sữa xong, Tiêu Chiến dự định đi mua sắm một chút đồ dùng cho nó thì có một thùng hàng lớn được chuyển phát nhanh tới. Bên trong chứa rất nhiều vật dụng cho mèo còn toàn là đồ tốt đắt tiền, anh đoán chắc hẳn là chủ nhân của nó cũng ở trong khu chung cư này, nhưng vì lí do nào đó không thể tiếp tục nuôi nên đã ngẫu nhiên tìm một căn nhà gửi gắm.

Tiêu Chiến ôm mèo nhỏ lên, dịu dàng chạm nhẹ lên đầu nó, trấn an, "Đừng sợ, từ giờ tao sẽ chăm sóc mày nhé. Gọi mày là Kiên Quả được chứ?"

Mèo nhỏ như có lính tính, nó kêu meo meo vài tiếng rồi dụi cái đầu vào ngón tay của anh như muốn lấy lòng, nhờ vậy mà tâm tình của Tiêu Chiến vui lên không ít.

Tiêu Vĩnh quả nhiên dằn mặt Tiêu Chiến, hủy hết lịch trình ba ngày liên tiếp giao cho người khác. Tuy nhiên việc làm của ông ta đã khiến fan hâm mộ của anh nổi giận kéo nhau tới trước cửa Công ty làm loạn, đòi quyền lợi cho thần tượng của mình khiến Tiêu Vĩnh đau đầu muốn phát điên lên.

Ngược lại Tiêu Chiến vô cùng thoải mái ở trong nhà tĩnh dưỡng, ngoài việc chờ đợi tin tức của Nhất Bác, phần lớn thời gian anh dùng chăm sóc và chơi với thú cưng nhỏ nhà mình.

Như thường lệ, trước khi đi ngủ Tiêu Chiến sẽ vào điện thoại xem tin tức hoặc chơi game một chút. Giao diện bảng tin vừa hiện lên, đập vào mắt anh là thông báo của Công ty giải trí Duệ Trí. Nội dung của thông báo đó nói rằng nghệ sĩ Vương Nhất Bác của bọn họ sẽ tạm thời rời khỏi giới giải trí một thời gian, lí do bởi vì sức khỏe không tốt cần phải điều trị và nghỉ ngơi tĩnh dưỡng.

Bật người dậy, Tiêu Chiến gọi điện thoại cho Trác Thành. Với sự quan hệ rộng của mình anh ta đã dò hỏi được chuyến bay của Nhất Bác sẽ khởi hành vào sáng sớm ngày mai. Đúng là bạn tâm giao, Trác Thành đoán trước thể nào bạn thân của mình cũng sẽ làm liều chạy tới sân bay, anh ta ngay lập tức yêu cầu Tiêu Chiến ở yên trong nhà, đợi mình lái xe tới rồi cả hai cùng đi

Trác Thành ngụy trang cho Tiêu Chiến thành một người bị liệt phải ngồi xe lăn, đã vậy còn mặc rất nhiều áo quần để che giấu đi cơ thể hoàn mỹ. Thời tiết tuy trở lạnh nhưng vẫn chưa đến nỗi đại hàn khiến Tiêu Chiến vô cùng ngột ngạt, vì muốn gặp được ai đó nên anh cố gắng chịu đựng

Người hâm mộ của Nhất Bác không quá đông, nhưng nhìn biểu cảm lo lắng chờ đợi của họ Tiêu Chiến có thể cảm nhận được họ yêu thích, quý mến cậu tới nhường nào. Có nhiều người khóc tới hai mắt sưng đỏ vì cảm thấy thương cho thần tượng của mình, tấm lòng chân thật ấy đáng quý biết bao.

Từng dòng người lần lượt đi qua cửa check in, cho tới khi máy bay cất cánh cũng không thấy bóng dáng Nhất Bác đâu cả. Khoảng mười lăm phút sau khi chuyến bay cất cánh có hai người mặc âu phục đi tới nói gì đó với nhóm người hâm mộ, vài người mang bộ dạng mất mát ngồi thụp xuống òa khóc nức nở, những người còn lại đỏ mắt, lên tiếng khuyên nhủ rồi dìu dắt nhau rời khỏi sân bay

Sau khi sảnh sân bay vắng người, Tiêu Chiến tháo khẩu trang hỏi Trác Thành rốt cuộc chuyện này là thế nào? Anh ta lắc đầu

"Có khi nào là chuyến bay sau không? Duệ Trí cố ý tung tin giả để đánh lừa người hâm mộ"

Vì lời nói này của Trác Thành mà Tiêu Chiến đã đợi đến tận chiều vẫn không thấy bóng dáng người mà anh cần tìm, mồ hôi đầm đìa ướt mấy lớp vải áo, mông thì ê ẩm tới mất cả cảm giác, chân thì tê dại khiến anh có cảm tưởng bản thân sắp thành người bị bại liệt thật rồi.

Trong lúc Tiêu Chiến đang phải vật lộn với khó khăn thì Nhất Bác lại thảnh thơi ngồi ăn đồ ngon, chơi game và xem hoạt hình với nhóc Tiểu Kiệt trên máy bay riêng. Đây là chiếc máy bay ông ngoại đã đặt làm riêng tặng sinh nhật cho cháu ngoại nhỏ khi cậu tròn mười lăm tuổi. Ngày trước du học nước ngoài một năm Nhất Bác sẽ sử dụng vài lần, nhưng từ ngày Diệp Sương mất tới giờ cậu mới dùng đến nó 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top