Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

69

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm sau người đại diện của Duệ Trí mang hợp đồng tới tận nhà Tiêu Chiến, nội dung hợp đồng không hề nhắc tới chuyện cấm yêu đương trong thời gian hợp tác, anh nghĩ Lăng Thiên đang cố ý thử mình.

Tuy nhiên ngoài bản hợp đồng chính còn có thêm một bản cam kết phụ, là trong vòng một tháng đầu Tiêu Chiến phải đi theo Nhất Bác để cậu giúp anh làm quen với những quy định chung của Công ty, cũng như bắt nhịp được tới tần suất làm việc. Nếu trong vòng một tháng đó anh không trụ nổi thì bản hợp đồng đã ký coi như bỏ đi. Bản thân Tiêu Chiến thấy việc này chẳng có gì không được, nhưng Uông Trác Thành thì nhảy dựng lên phản đối.

Suốt một tuần từ lúc ký hợp đồng Tiêu Chiến không hề chạm mặt Nhất Bác một lần nào, cho dù anh có giả bộ lang thang khắp nơi trong Duệ Trí. Uông Trác Thành lại vì sự nghiệp của người bạn thân mà buôn ba khắp nẻo, khắp ngõ ngách của Công ty để làm thân với những người có tiếng nói, có địa vị một chút, tiếc là chẳng ai thèm đoái hoài đến anh ta cả.

Trời không phụ lòng người, cuối cùng Trác Thành đã gặp được Hồ A Tiếu, bây giờ cậu ấy không còn là trợ lý cỏn con nữa mà đã được thăng chức lên làm Giám đốc của phòng quản lý thực tập sinh.

Hồ A Tiếu mời Trác Thành vào văn phòng nói chuyện, dù được làm sếp rồi nhưng tính tình cậu ấy vẫn không thay đổi bao nhiêu cả, ít nhất là đối với anh ta vẫn niềm nở vui vẻ

"Các anh vào Duệ Trí từ khi nào vậy? Tôi đi công tác chỉ loáng thoáng nghe được chút tin tức nói là sắp có ngôi sao sáng đầu quân cho Công ty, không ngờ ngôi sao sáng đó lại là ảnh đế"

Trác Thành thở dài, "Ảnh đế cái gì nữa, mỹ danh đó cũng có lợi ích gì. Hai năm qua cậu cũng thấy chúng tôi chật vật ra sao rồi đấy"

"Cái nghề này phải gọi là cái nghề bội bạc mới đúng. Cũng không xem ảnh đế nhà các anh đã nỗ lực như thế nào? đã cống hiến vì sự nghiệp ra sao? chỉ dựa vào mấy tin tức, lời đồn vớ vẩn không có căn cứ đã vội rũ sạch mọi cố gắng và công lao của một người"

Nghĩ một chút, Hồ A Tiếu lại nói, "Tại sao các anh không tự thành lập văn phòng? đối với kinh tế kiếm được suốt thời gian qua việc mở Công ty giải trí nhỏ cũng không phải không được"

Trác Thành phất tay, "Đến Vĩnh Hi cũng sợ bị chúng tôi liên lụy, chẳng màng tình nghĩa đóng băng Tiêu Chiến gần hết một năm trời trước khi kết thúc hợp đồng, nếu giờ chúng tôi mở công ty, cậu nghĩ chúng tôi trụ được sao?"

Hồ A Tiếu cười xuề xòa, nói bản thân quên mất chuyện Tiêu Chiến đã đắc tội với phía Mộng Ảo. Trong giới giải trí hiện tại ngoài Duệ Trí ra làm gì có Công ty nào dám trực tiếp đối đầu với họ, lựa chọn vào đây để bắt đầu một khởi đầu mới vẫn là quyết định sáng suốt nhất

Trác Thành phẩy phẩy tay, "Thôi thôi, không nhắc lại chuyện cũ nữa"

Anh ta lấy quả nhỏ trên bàn cho vào miệng, than thở, "Tiêu Chiến nhà chúng tôi đã tới Công ty được hơn một tuần rồi nhưng Công ty vẫn chưa sắp xếp lịch trình gì cho cậu ấy cả"

Hồ A Tiêu đổ gói bỏng chiên giòn mới thu được của vài thực tập sinh ra đĩa, đẩy tới trước mặt Trác Thành mời anh ta ăn, tròn mắt ngạc nhiên

"Các anh chưa được nói qua về cách thức làm việc ở đây sao?"

Thấy Trác Thành bày ra vẻ mặt hoang mang vô bờ bến, Hồ A Tiếu cười khà khà, nói tiếp, "Mọi người ở đây đều hoạt động theo lối tự lập tự chủ, Công ty không chủ động đưa ra yêu cầu mà tự các anh phải lựa chọn và quyết định con đường mà các anh muốn đi"

"Cậu nói rõ hơn đi, nói gì mà tôi chẳng hiểu"

Hồ A Tiếu kiên nhẫn giải thích, ở trong công ty chỉ có thực tập sinh mới có lịch trình cụ thể còn những nghệ sĩ khác thì không. Tại văn phòng quản lý nghệ sĩ có bảng danh sách về các lĩnh vực trong giới giải trí, nếu bản thân thấy thích hợp với ngành nào sẽ điền tên mình vào đó rồi liên hệ với người quản lý chuyên môn để nhận danh sách tài nguyên. Sau khi đăng ký nhận tài nguyên nghệ sĩ sẽ phải thông qua kiểm duyệt của các huấn luyện viên, họ sẽ làm ban giám khảo để đánh giá xem người đó có thích hợp nhận tài nguyên đã chọn hay không?

Về việc tập luyện và tham gia các lớp đào tạo nâng cao kỹ năng cũng là tự nghệ sĩ đăng ký lịch trình với quản lý, Công ty hoàn toàn không can thiệp. Có điều nếu như trong vòng một năm nghệ sĩ không có bất kỳ hoạt động nào thì sẽ phải theo sự sắp xếp của Công ty, nếu chống đối sẽ kết thúc hợp đồng mà không nhận được khoản bồi thường nào, ngược lại còn phải thanh toán các chi phí đã sử dụng trong thời gian ở đây.

Trác Thành vội vàng tạm biệt Hồ A Tiếu, trở về phòng nghỉ tập thể tìm Tiêu Chiến, không nói không rằng tóm anh đi thẳng tới văn phòng quản lý nghệ sĩ. Cô gái trợ lý người Tân Cương tên Ô Lạp Mẫn Ngư khá kích động khi thấy Tiêu Chiến, tuy nhiên vì quy định của Công ty phải kiềm chế cảm xúc.

Trác Thành tới bàn làm việc của Mẫn Ngư, niềm nở chào hỏi sau đó nói với cô ấy bọn họ muốn đăng ký nhận tài nguyên. Cô gái xinh xắn đáng yêu dẫn hai người tới chỗ chiếc bảng lớn, trên đó có ghi sẵn các lĩnh vực hoạt động của giới giải trí, dặn họ suy nghĩ kỹ rồi viết tên vào ô muốn chọn.

Tiêu Chiến quan sát tấm bảng trắng to đại, nói đúng hơn là một mặt bức tường của căn phòng được thiết kế thành bảng trắng lớn. Trên đó đã có sẵn vài ba cái tên mà theo lời của Mẫn Ngư thì bọn họ cũng là nghệ sĩ mới giống như anh.

"Cậu còn ngẩn ra làm gì? Chẳng phải cậu vẫn luôn theo đuổi diễn suất sao? Để tôi viết tên giúp cậu"

Trác Thành đang định giúp Tiêu Chiến viết tên vào ô Diễn viên thì đã bị ngăn lại, anh cầm lấy cây bút trên tay Trác Thành đi tới cuối bảng viết tên vào ô người mới cần được quan sát học hỏi

"Tiểu Chiến, cậu điên à, sao lại viết vào cái ô đó?"

Trác Thành xoay người chỉ một lượt qua các cái tên có trên bảng, nói thêm, "Nhìn đi, mau nhin đi, làm gì có ai như cậu tự mình viết tên vào cái ô thiếu sự chuyên nghiệp này chứ? Cậu như vậy sao giành được tài nguyên tốt? Sao có thể chuyển mình"

"Tôi tự có suy nghĩ của tôi"

Nói xong Tiêu Chiến tìm trong cái khay đựng các loại thẻ tên lấy chiếc thẻ ghi bốn chữ "Quan sát học hỏi" tới đưa cho Ô Lạp Mẫn Ngư

"Phiền cô giúp tôi sắp xếp lịch trình"

Mẫn Ngư phấn khích nhận thẻ tên trong tay Tiêu Chiến, "Anh đúng là mẫu người khiêm tốn, rõ ràng có thực lực mạnh như vậy mà sao lại chọn thẻ tên này chứ?"

Tiêu Chiến nở nụ cười chuẩn mực, "Dù sao tôi cũng là người mới đến, quan sát học hỏi là điều nên làm"

Mẫn Ngư cười hì hì, nói người trẻ tuổi có suy nghĩ giống Tiêu Chiến hiện tại rất ít. Cô ấy ngồi vào vị trí của mình, vừa bấm chuột máy tính vừa nói

"Anh có muốn tự mình chọn một nghệ sĩ của Công ty không? hay là..."

Không để Mẫn Ngư nói hết, Tiêu Chiến ngắt lời, "Lăng tổng đã sắp sếp thầy Vương là người chỉ dẫn cho tôi"

Mẫn Ngư ngẩng đầu, vẻ mặt kinh ngạc hỏi lại, "Anh nói thầy Vương? Công ty Có rất nhiều..."

"Vương Nhất Bác"

Mẫn Ngư kích động tới nỗi đứng bật lên khỏi ghế, hỏi lại Tiêu Chiến như muốn xác nhận bản thân không phải nghe lầm 

"Anh vừa nói là Nhất Bác ư? thằng nhóc đó..."

Mẫn Ngư lấy tay che miệng, hắng giọng một cái mới nói tiếp, "Cậu Vương đồng ý chỉ dẫn cho anh sao? Trước giờ cậu ấy chưa từng đồng ý thân cận với ai đâu đó, anh làm thế nào khiến cậu ấy chấp nhận vậy?"

Trác Thành vỗ ngực đầy tự hào, "Tiêu Chiến của chúng tôi là ai kia chứ, người muốn thân cận với cậu ấy đếm không xuể, mỗi lần chọn lựa đều rất khó khăn"

Mẫn Ngư ngồi xuống vị trí của mình, tiếp tục gõ gõ bấm bấm, "Ít ra thì vẫn có người được chọn trúng"

Trác Thành khó hiểu, "Ý cô là sao?"

Mẫn Ngư không nói gì chỉ lắc đầu, cô ấy lấy tờ giấy vừa chui ra khỏi máy in đưa cho Tiêu Chiến

"Đây là lịch trình mười ngày tới của Nhất Bác, cậu ấy không có trợ lý nên anh chỉ có thể liên hệ trực tiếp với cậu ấy thôi. Thông tin liên hệ ở ngay phía trên ấy, chúc anh có một tháng trải nghiệm vui vẻ"

Tiêu Chiến hơi bất ngờ, "Cậu ấy không có trợ lý sao?"

"Đúng vậy, cậu ấy không thích có người lạ bên cạnh nên không đồng ý tuyển trợ lý mới"

Tiêu Chiến gật đầu, "Tôi hiểu rồi"

Nghĩ một chút anh nói thêm, "Có thể cho tôi xin một bản liệt kê những công việc cần làm của một trợ lý không?"

Mẫn Ngư hai mắt sáng ngời, "Được chứ được chứ, để tôi lấy cho"

Rời khỏi phòng quản lý nghệ sĩ, Trác Thành khó hiểu hỏi Tiêu Chiến tại sao lại xin bản hướng dẫn công việc cần làm của một trợ lý? Anh không trả lời, nói từ mai Trác Thành không cần tới đón mình nữa bởi anh cũng không cần có trợ lý

"Tiêu Chiến, cậu là muốn sa thải tôi?"

Anh vỗ lên vai của Trác Thành, "Nếu cậu thấy nghĩ như vậy làm cậu thoải mái hơn thì cũng được"

"Này, cậu không phải là muốn trở thành trợ lý cho tên nhóc đó đấy chứ?"

"Em ấy đã trưởng thành rồi, không còn là nhóc con quậy phá nữa"

Trác Thành khẽ chau mày, "Tiêu Chiến, cậu thay đổi rồi. Lúc trước cậu quyết chống đối lại Cha cậu đến cùng để theo đuổi sự nghiệp, luôn đặt niềm đam mê lên hàng đầu. Giờ là cơ hội tốt để cậu lấy lại vị trí của mình, nhưng cậu.. Tôi thật không hiểu"

"Con người mà, rồi cũng có lúc sẽ gặp một điều gì đó ngoại lệ. Có thể trước đây tôi không nhận ra hoặc là cố gắng phủ nhận, nhưng từ giờ không như thế nữa"

"Tôi không hiểu cậu đang nói cái gì, nhưng với cương vị là bạn thân cậu, tôi khuyên cậu..."

Không để Trác Thành nói hết, Tiêu Chiến ngắt lời, "Vậy tôi cũng lấy thân phận là bạn chí cốt tâm giao để khuyên cậu trở về nhà học cách tiếp quản sự nghiệp gia đình. Chẳng phải sức khỏe của bác trai dạo gần đây bắt đầu suy giảm sao? So với anh trai và chị gái thì cậu là người mà bác ấy đặt nhiều hy vọng nhất, bản thân cậu cũng rất thích hợp với công việc kinh doanh"

Thấy mặt bạn thân càng ngày càng khó ở, anh phì cười, vòng tay khoác vai Trác Thành, "Tôi ổn mà. Ngày cậu thành công trở thành lãnh đạo xuất sắc của Công ty thì tôi cũng sẽ thành công với sự nghiệp của mình. Thời gian qua cảm ơn cậu đã luôn ở bên cạnh tôi"

Trác Thành hất tay Tiêu Chiến xuống, lừ mắt, "Cái thằng này, cảm ơn cái gì hả? Cậu tưởng ông đây muốn làm trợ lý của cậu chắc, thoát khỏi cậu ông đây phải về mở tiệc ăn mừng ba ngày ba đêm" 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top