Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

GỬI NHỮNG NGƯỜI ĐÃ ĐI NGANG QUA ĐỜI TA

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1. Cảm ơn người của những năm đó đã bên tôi. Cảm ơn thanh xuân, dù chẳng thể níu lại, nhưng đã không cô đơn.

2. Ngày hôm đó vốn đã hiểu rõ: chúng ta của sau này, cái gì cũng sẽ có, chỉ là không còn "chúng ta".

3. Đi theo người vì một nụ cười, người lại theo ai vì một ánh mắt.
Thế nào đi nữa, đã biết là vạn sự tùy duyên.

4. Hồi còn nhỏ, bắt được chuồn chuồn, muốn nắm thật chặt, chỉ sợ nó sẽ bay mất. Chuồn chuồn đập cánh loạn xạ, cắn lấy ngón tay. Có ai đó nói: “hãy buộc dây vào đuôi chuồn chuồn đi”, nhưng cuối cùng vẫn là không nỡ, cuối cùng vẫn là thả lỏng tay, trả thứ vốn không phải của mình về với tự do.

5. Tình yêu say đắm của tuổi trẻ, nhiều lúc như lửa trại. Khi ấy chúng ta vui vui vẻ vẻ, nhưng lại không hiểu được cách trân trọng. Luôn nghĩ có thể đồng hành hết cuộc đời, mà không nghĩ đến rằng, tình yêu càng bùng lên cháy lớn, lại càng nhanh chóng lụi tàn.

6. Có một số người xuất hiện trong đời, đạp ta xuống là để dạy ta cách đứng lên mà trưởng thành. Cũng có những người chẳng để lại cái gì ngoài một bãi rác. Cần phải phân biệt được hai loại người này.

7. Có duyên đi vạn dặm cũng sẽ gặp lại. Vô duyên đứng trước mặt cũng như không. Trước khi gặp lại, đừng tự cho là có duyên hay vô duyên.

8. Đôi khi, tình yêu có thể trải qua mưa to sóng lớn, lại không chịu nổi biển lặng gió êm. Không công bằng cũng không có lý, nhưng khó mà trách ai được.

9. Cuộc đời mỗi người như một chiếc xe lửa, có khách lên lại có khách xuống, có khách quen, có khách chỉ đi một lần, có khách đi xa, có khách đi gần. Dù sao, cũng hãy trân trọng khoảnh khắc khi người còn ở bên ta, cảm ơn họ đã đi cùng ta một chặng đường đời.

10. Chúng ta của sau này, cái gì cũng có.
Chỉ tiếc là không có "chúng ta".

11. Anh có hối hận không? Em thì không. Vì cuộc đời này gặp nhau và bỏ lỡ nhau vốn đã có sắp đặt. Chỉ tiếc là cùng nhau vượt qua giông bão nhưng lại chẳng thể bên nhau cả đời.

12. Năm 7 tuổi, cứ ngỡ bắt được con ve sầu là mùa hè sẽ kéo dài mãi mãi. 
Năm 17 tuổi, cứ ngỡ nắm đôi bàn tay ấy là vĩnh viễn chẳng bao giờ rời xa.

13. Sau này, cuối cùng em cũng học được cách yêu.
Chỉ tiếc là anh đã xa rất xa, tan mất trong biển người vô tận
Sau này, cuối cùng nước mắt cũng làm em hiểu được
Rằng có những người, đã để lỡ rồi
Thì sẽ không bao giờ về lại...

14. Người ta nói rằng: “Chàng trai năm 17 tuổi năm đó sẽ không thể đi cùng bạn mãi", bây giờ thì tôi đã tin rồi. Nhưng tôi cũng rất vui vì cậu đã đến, có cậu thanh xuân của tôi không cô đơn. Cảm ơn cậu của năm đó vì đã thích tôi. Và tôi cũng muốn. Cảm ơn mình của năm đó đã thích cậu như vậy. Cảm ơn chàng trai tuổi 17. Cảm ơn tuổi thanh xuân đã qua chẳng thể níu lại.

15. Cậu ấy là quá khứ tôi chẳng thể quay về, là tương lai không bao giờ tới được...

16. Rất nhiều tình yêu đắm say của tuổi trẻ đều giống như vậy. Khi ấy chúng ta cho nhau niềm vui, nhưng lại không hiểu được cách trân trọng. Luôn nghĩ là sẽ nắm tay cả đời, mà chẳng ngờ rằng, tình yêu của chúng ta có thể trải qua mưa to sóng lớn, lại không chịu nổi biển lặng gió êm.

17. Người có thể cùng em đi qua giông bão, lại không thể bên em đón nắng ban mai.
Và người đã dạy em biết cách yêu thương, chưa chắc có thể cùng em thực hiện tình yêu đó.
Quả thật là, có một số người xuất hiện trong đời là để dạy ta cách lớn lên.Và bỏ lỡ chính là cái giá của sự trưởng thành.
Sau này, anh ở bên ai đều không quan trọng. Quan trọng là dù có thế nào, cũng không thể bên em.

18. Được là một thời của nhau, cũng đủ lắm rồi.

19. Muốn tag cậu ấy vào đây... mà không dám.

20. Người mà từng hứa sẽ không bao giờ bỏ rơi bạn, giờ đâu rồi? Người mà ngày trung học suốt ngày đón bạn tới lớp, giờ đâu rồi? Người mà hồi cấp 3, hồi đại học chày cối theo đuổi bạn, giờ đâu rồi? Người hay đánh nhau với bạn, chành chọe bạn, ngồi cùng bạn, chơi cùng nhóm, học cùng lớp, hoạt động cùng tổ... giờ đâu rồi? Người đầu tiên hôn bạn, giờ lưu lạc nơi nao? Người đầu tiên cầm tay bạn, giờ xa xôi phương nào?...
Có lẽ, lãi nhất sau khi tuổi trẻ đi qua, là vẫn giữ được một trong số những người kể trên, bên cạnh. Và cùng người đó thực hiện những lời hứa, sống rất tốt cùng người đó.

21. Hãy xem cuộc đời bạn là một chuyến xe buýt mà bạn là người lái, mỗi cuộc tình đi ngang đời bạn như một hành khách. Rồi sẽ có người phải rời đi, thay vì trách móc, buồn bã hãy trân trọng từng giây từng phút mà ta đã đi cùng nhau trong suốt quãng đường. Khi ta trân trọng khoảnh khắc đó cũng chính là cảm ơn họ đã đi cùng ta trong một chặng đường đời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#goat333