Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

๑Cục Cưng 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   La Duệ sợ hãi, hoảng loạn mà trừng lớn đôi mắt, cả người như hóa đá.

  Dao Dao "phụt" cười: “Ông chủ La, anh đáng yêu thật đấy.”

  Mặt La Duệ lại bắt đầu nóng lên, hắn vậy mà lại bị một cô bé 12 tuổi đùa giỡn.

  Dao Dao thò đầu qua, thần bí mà nói: “Anh nói cho em đi, anh thích anh của em phải không?”

  La Duệ lắc đầu: “Không, không phải, trẻ nhỏ không nên suy nghĩ vớ vẩn.”

  “Thật vậy sao. Em còn đang định nói với anh, anh trai của em thích cái gì, ghét cái gì nữa cơ.”

  La Duệ chớp đôi mắt: “Cậu ấy thích cái gì? Ghét cái gì?”

  Dao Dao bĩu môi: “Anh cũng đâu có thích anh ấy, em nói cho anh làm gì.”

  "Nói một chút thôi cũng được!"

  Dao Dao liếc xéo hắn: “Vậy anh nói cho em biết, anh thích anh của em phải không.”

  Mặt La Duệ trướng đến đỏ bừng, sau một lúc lâu, xấu hổ gật gật đầu.

  Dao Dao cười ha ha hai tiếng: “Anh em thích ăn quả quýt và quả đào, không thích ăn ớt xanh với rau thơm.”

  "Chỉ có như vậy sao……" La Duệ có chút thất vọng.

  “Em nhất thời cũng chưa nghĩ ra, anh muốn hỏi cái gì mới được.”

  “Vậy em biết cậu ấy thích người như thế nào không?”

  Dao Dao nghĩ một lúc, lắc lắc đầu: “Anh ấy chưa bao giờ nói qua.”

  “Cậu ấy cũng chưa từng hẹn hò?”

  “Không có nha.”

  La Duệ lặng lẽ chà xát tay, cảm thấy chính mình còn có hi vọng, nhịn không được nở nụ cười.

  “Đúng rồi, anh của em cũng rất thích bánh anh làm, lúc đầu, là em muốn anh ấy mua cho mình ăn, sau đó anh ấy lại ăn cùng em, ảnh còn nói tới anh nữa.”

  "Hả, cậu ấy nói cái gì về anh?"

  “Ảnh nói anh ‘nói rất nhiều’.” Dao Dao học giọng điệu của Tần Tử Giao nói.

  La Duệ thở dài nói: “Vậy là còn tốt chán.” Cậu gãi gãi tóc: “Anh của em, chắc là rất ghét anh.”

  “Ơ? Vì sao?”

  La Duệ đương nhiên ngại nói rằng chính mình giống tên biến thái cuồng theo dõi mà trà trộn vào trong trường học, đành phải nói: “Bởi vì anh…… Nói nhiều đi.”

  “Không phải đâu, trước kia anh trai và em cùng nhau xem blog của anh, có đôi khi còn sẽ cười đó.”

  La Duệ kinh ngạc nói: “Cậu ấy cũng xem blog của anh?”

  “Có xem nha, ảnh khen cuộc sống của anh rất thú vị.”

  Miệng La Duệ cũng không khép lại được: "Thiệt hay giả vậy?"

  Dao Dao gật gật đầu: “Lừa anh làm gì, anh ấy không có ghét anh.”

  La Duệ nghĩ thầm, có thể lúc trước  không ghét, nhưng bây giờ……

  Tần Tử Giao thay xong đồ ở nhà, đi về phía này, La Duệ nhìn hắn, trong lòng một trận mừng thầm, chắc là có rất ít người gặp qua Tần Tử Giao mặc đồ ở nhà như này, nhưng hắn lại gặp được, ha ha ha.

  Tần Tử Giao quét mắt liếc hắn một cái, nhăn lại mi.

  La Duệ nhanh chóng quản tốt biểu cảm thiếu liêm sỉ của mình, cúi đầu.

  Tần Tử Giao ngồi xuống bên cạnh Dao Dao: “Hai người bàn bạc thế nào?”

  Dao Dao chỉ chỉ đồ vật yêu thích của  mình: “Em muốn Chopper, ông chủ La nói không thành vấn đề.”

  “Còn muốn cái gì khác không?”

  “Còn muốn bánh kem màu hồng phấn và ly giấy màu tím, đúng rồi, mousse xoài cũng muốn, ai nha, ông chủ La, anh giúp em thiết kế đi.”

  “Đương nhiên, anh nhận không ít  tiệc sinh nhật và hôn lễ, yên tâm đi anh có kinh nghiệm.”

  Dao Dao ôm cổ Tần Tử Giao, cười ngọt ngào: “Cảm ơn anh trai.”

  Tần Tử Giao cười vỗ vỗ lưng cô bé: “Ăn bánh kem không, anh bảo dì đi chuẩn bị nước trái cây.”

  “Ăn! Chúng ta cùng nhau ăn đi.”

  Bảo mẫu vừa vặn bưng nước ép trái cây vào, đem bánh ngọt và nước trái cây bày ra một lượt ở trên bàn.

  Dao Dao dùng nĩa sắn một miếng bánh kem, vừa muốn đưa vào trong miệng, nhẹ buông tay, bánh kem và với nĩa cùng nhau rơi trên váy ngủ: “A…… váy của em.”

  Tần Tử Giao liền lấy khăn giấy lau, cô bé liền xua tay nói: “Không được, càng lau càng dơ.” Cô bé gọi bảo mẫu, muốn đi toilet rửa sạch, bảo mẫu liền đưa cô bé đi mất.

  Trong phòng lập tức chỉ còn lại hai người Tần Tử Giao và La Duệ.

  La Duệ khẩn trương mà miệng đắng lưỡi khô, dùng sức uống một hớp lớn nước dưa hấu, kết quả không cẩn thận lại bị sặc, che miệng ho khan.

  Tần Tử Giao cầm khăn giấy đưa qua.

  La Duệ nhận lấy lau miệng, đỏ mặt nói: “Cảm ơn.”

  Tần Tử Giao nhìn cậu một cái, trầm giọng nói: “Vì sao tới trường học của tôi?”

  La Duệ cảm giác được đầu của mình bị ngàn cân đè xuống, làm thế nào cũng nâng lên không nổi.

  "Muốn gặp tôi?"

  La Duệ cắn răng, lấy hết can đảm gật gật đầu.

  “Vì sao?” Tần Tử Giao buông nĩa, dựa vào lưng ghế, thẳng tắp mà nhìn chằm chằm La Duệ.

  Đôi tay của La Duệ nắm thành nắm, yết hầu lại giống như bị người khác bóp lấy, nói không ra lời, cậu đã chịu đủ uất ức của chính mình, nhưng cậu vẫn là không thay đổi được cái gì.

  Tần Tử Giao không kiên nhẫn mà rướn người qua, có chút thô bạo mà dùng tay nhéo cằm cậu nâng lên: “Nói chuyện, ngày thường không phải anh nói rất nhiều sao.”

  La Duệ đối diện với ánh mắt của Tần Tử Giao, cả người nhanh chóng nóng lên như muốn chín rồi: “… Muốn…… Muốn gặp cậu.”

  “Vì, sao?”

  “Cậu, cậu hẳn là biết mà, tôi……” La Duệ khó khăn giống như bị hành hình, đây có thể là thời khắc cậu muốn biến mất nhất trong cuộc đời.

  Tần Tử Giao nheo lại đôi mắt: “Anh thích tôi?”

  La Duệ gắt gao nhắm mắt lại, gật gật đầu. Cậu biết rõ chính mình là đang "bịt tai trộm chuông", cũng không dám mở to mắt.

*Bịt tai trộm chuông: ẩn dụ về những người tự cho mình là thông minh, tưởng rằng có thể lừa dối được người khác, nhưng thực ra chỉ là tự mình lừa mình mà thôi.

  Đột nhiên, cậu nghe được một tiếng cười châm chọc. Thân thể cậu run lên, chậm rãi mở mắt, đối diện chính là một đôi mắt lạnh băng cùng trào phúng.

  “Anh hoàn toàn không biết gì về tôi, không biết tên của tôi, cũng chưa nói qua được mấy câu, lại càng không có điểm chung gì, thích tôi, anh thích tôi cái gì, mặt sao?”

  La Duệ mặt đỏ tai hồng, nói lắp: “Tôi biết…… Cậu là người tốt.”

  Sắc mặt Tần Tử Giao trở nên âm trầm: “Tôi không phải. Đuổi đi mấy tên lưu manh thì chính là người tốt? Tôi chỉ là ngại bọn họ cản trở tôi mua bánh.”

  La Duệ cắn môi, trong đầu trống rỗng.

  Cậu không nghĩ tới Tần Tử Giao ít nói lại đang nói nhiều lời với cậu như vậy, nhưng mà, cậu tình nguyện không nghe được mấy câu đó.

  “Vậy…… Tôi chỉ thích mặt của cậu được không?” La Duệ da mặt dày nói.
Tần Tử Giao nhăn lại mi thật sâu, La Duệ có cảm giác hắn muốn nổi giận, miễn cưỡng cười rộ lên: “Tôi, tôi nói giỡn, cái kia, cậu đừng để bụng, cứ quên đi, tôi sẽ không làm gì với cậu……”

Tần Tử Giao nghiêng người qua, thoắt một cái đã bắt được bờ vai của La Duệ, thấp giọng nói: “Anh muốn làm  gì tôi?”

  Mặt của hai người dán lại cực gần, gần đến mức La Duệ có thể phân biệt được mỗi một sợi lông tơ trên mặt Tần Tử Giao, nhìn đôi môi nhạt màu kia gần trong gang tấc, hô hấp của cậu trở nên dồn dập. Cậu muốn làm thật nhiều thật nhiều chuyện…… Nếu đổi lại là Ôn Tiểu Huy, sẽ làm như thế nào? Ngàn năm mới có được một cơ hội tốt như vậy, gương mặt này cũng đã đưa đến bên miệng, nếu cậu cái gì cũng đều không làm, có xứng là đàn ông hay không? La Duệ cắn chặt răng, thật muốn dùng sức hôn một cái, thời gian có lẽ chỉ qua một hai giây, nhưng  trong đầu cậu suy nghĩ thật lâu giống như là đánh hết một ván bài, cuối cùng thắng thua chưa định, cậu vẫn như cũ thực do dự không có dũng khí làm cái gì, chỉ hận không thể đổi một cái gan lớn!

  Tần Tử Giao nhìn biểu cảm của La Duệ thay đổi thất thường, tựa hồ nghĩ tới cái gì, lập tức lui ra, khuôn mặt đỏ lên một cách kì lạ.

  La Duệ ngẩn người, bộ dạng đỏ mặt của Tần Tử Giao thật là…… Thật là quá đẹp, dưới làn da trắng nõn lộ ra một tầng đỏ nhạt, quả thực so với tháng tư nở đầy bách hợp còn đẹp hơn, làm tim cậu đều nhộn nhạo cả lên. Tần Tử Giao mặt đỏ, mặt của cậu khẳng định càng đỏ, hai người giống nhau cứ như vậy mà ngồi, lại như nhau đôi mắt không dám nhìn đối phương. La Duệ không thể nói trong lòng chính là mất mát nhưng vẫn vô cùng hưng phấn, dù có như thế nào,  đoạn hồi ức này cũng đáng giá để hắn trân quý.

  Tần Tử Giao đỏ mặt xong rồi, có chút xấu hổ buồn bực, giọng điệu không tốt nói: “Không cho lại như vậy nhìn tôi.” (có nên thêm tag ngạo kiều công?)

  La Duệ mất mát mà “Ồ” một tiếng.
Lúc này, Dao Dao vừa mới thay xong váy đã trở lại, bổ nhào vào trước bàn đem bánh ngọt dư lại giải quyết hết.

  Ba người cùng nhau thảo luận về bữa tiệc sinh nhật, La Duệ dù sao cũng đã làm qua rất nhiều lần, đưa ra không ít ý kiến thú vị, Dao Dao nghe xong cảm thấy thực hưng phấn. La Duệ nhìn cô bé, trong lòng có chút thương cảm, một cô bé xinh đẹp hoạt bát như vậy, lại không thể đi được, thật sự vô cùng tiếc nuối.

  Thương lượng xong phần lớn chi tiết, nhìn thời gian, sắc trời cũng đã tối, Dao Dao bảo La Duệ ở lại ăn cơm.

  La Duệ nghĩ sắp phải gặp cha mẹ của Tần Tử Giao, đặc biệt khẩn trương, kết quả thời điểm ăn cơm phát hiện chỉ có ba người bọn họ, lập tức thả lỏng không ít.

  Nhìn bộ dáng Tần Tử Giao săn sóc Dao Dao, trong lòng hắn yên lặng mà hâm mộ. Khi còn nhỏ cậu vẫn luôn hy vọng mình có một người anh trai, sau lại có Ôn Tiểu Huy, tuy rằng không quá giống anh trai, nhưng lại giống ba ba cậu……

  Đang trong lúc suy nghĩ, Ôn Tiểu Huy gọi điện thoại tới, La Duệ ngại ngùng tiếp, liền cúp máy, nhanh chóng nhắn tin lại: 'Đang ăn cơm.'

  Ôn Tiểu Huy trả lời: 'Chơi hắn!'

  Khiến La Duệ nhịn không được có chút buồn cười.

  Dao Dao ngạc nhiên nói: “Ông chủ La, anh cười cái gì?”

  “À, không có gì, bạn của anh gửi tin nhắn.”

  “Là Adi sao? Các anh hai người luôn thân thiết như vậy, nhất định là bạn rất thân phải không?”

  “Đúng vậy, quen biết rất nhiều năm.”

  Dao Dao nói với Tần Tử Giao: "Anh, bạn của ông chủ La cũng rất thú vị,  lần trước em có cho anh xem qua đó."

  Tần Tử Giao ho nhẹ một tiếng: “Ừm.”
La Duệ nghĩ đến Tần Tử Giao cũng có thể xem blog của cậu, quyết định về sau không bao giờ đăng bất cứ cái gì không hợp với trẻ nhỏ, nhất định phải đăng càng nhiều biểu hiện ưu nhã của mình, đăng bánh ngọt nữa, cả hoa cỏ, vật trang trí ở nhà gì đó, tuyệt đối không thể chảy nước miếng với mấy anh sáu múi….

  Cơm nước xong, La Duệ chào tạm biệt. Dao Dao lập tức nói: “Để anh trai em đưa anh về.”

  Tần Tử Giao nhíu mày nhìn cô bé: “Tài xế sẽ đưa anh ta đi.”

  Dao Dao cười khúc khích: “Em đang nói là đưa đến cửa.”

  Biểu tình của Tần Tử Giao có chút không được tự nhiên: “Ừm.”

  La Duệ nhìn Dao Dao nhe răng cười, Dao Dao cũng cười tươi đáp lại hắn, còn nháy mắt.

  Bọn họ ăn tối ở hoa viên, xuyên qua hoa viên và phòng ở, đi đến trước cửa, ít nhất phải đi ba phút.

  La Duệ cố ý thả chậm tốc độ, làm bộ cậu cùng Tần Tử Giao ở trong hoa viên tản bộ, vì không cho Tần Tử Giao đi quá nhanh, cậu nói chuyện về bữa tiệc sinh nhật.

  Tần Tử Giao nghiêm túc nghe, xem ra chỉ có đối với chuyện của Dao Dao, hắn mới quan tâm.

  La Duệ nhìn góc nghiêng tuấn mỹ của Tần Tử Giao, hô hấp đột nhiên trở nên có chút dồn dập, chưa thông não mà hỏi một câu: “Cậu thích người như thế nào?”

  Tần Tử Giao ngẩn ra, nhíu mày trừng mắt cậu.

  La Duệ hít sâu một hơi, lớn gan nói: "Thật ra, cái kia…… Tôi trừ bỏ sẽ không sinh con được, còn lại, những gì con gái làm được, tôi cũng làm được ……” Nói xong câu đó, La Duệ nhịn không được ở trong lòng khen mình một chút, lời này nói ra có lẽ cũng không quá tốt, nhưng hắn vẫn vì dũng khí của mình mà vỗ tay.

  Tần Tử Giao dừng lại bước chân, quay đầu nhìn cậu, ánh mắt lạnh băng.

  La Duệ đôi mắt trông mong mà nhìn Tần Tử Giao, cậu đã chuẩn bị tốt để bị chế nhạo. Chuẩn bị tốt như vậy, cậu đúng là một trưởng nhóm giỏi mà!

  Tần Tử Giao hừ nhẹ một tiếng: “Anh nói cái gì anh cũng sẽ làm? Anh sẽ làm tình sao?”

  La Duệ giật mình, khô khốc mà nói: "Cái này, ân, có thể…… Học."

  “Các bạn học nam nói, làm tình có thể giảm bớt áp lực thi đại học.” Tần Tử Giao lạnh lùng mà nhìn cậu: “Anh muốn giúp tôi sao?”

  La Duệ cứng lại rồi, cậu trăm triệu lần không dự đoán được Tần Tử Giao sẽ đột nhiên nói ra lời như vậy, làm cậu không còn lời gì để nói.

  Tần Tử Giao cúi người xuống, đem La Duệ áp sát vào tường, vây cậu ở giữa hai cánh tay, giọng nói trở nên trầm thấp: “Anh thích tôi? Tôi đây có phải hay không lúc nào cũng có thể chơi anh?”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top