Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

"Cáo bướng và thỏ ôn nhu"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Soobin...bế"
Lại là cái tông giọng nũng nịu này .Choi Soobin tui muốn chĩu mấy chị ạ.
Tui chạy vội vô phòng,thấy được cảnh chăn gối tứ tung,ngủ tướng xấu thấy sợ á trời.
Mắt cáo vẫn nhắm nhưng tay chân thì quơ loạn xạ tìm thứ để ôm.
"Xoay sang bên này nè bạn nhỏ"
Vẫn không một lời đáp lại,chắc bạn nhỏ đang còn mệt vì hôm qua phải thức cả đêm chơi game.Bảo đi ngủ thì lại bướng.Tui quạo lên tui quát cho nên dỗi tui khóc tu tu zậy đó.Làm tui cả đêm phải ôm ôm vỗ vỗ cho ẻm ngủ.
Nhìn bạn nhỏ ngủ sao mà thấy yên bình quá.Như thiên thần vậy.Nâng nhẹ người ôm lên,tuy Soobin tui lớn xác nhưng vẫn rất bám Yeonjun.Ảnh thơm lắm
Bạn cáo nhỏ nằm lọt thỏm trong lòng tui yêu lắm í mấy chị.
"Soobin..." Bạn nhỏ thủ thỉ gì đó mà tui không nghe rõಥ‿ಥ
Bạn nhỏ tính nói gì đó,nhưng chợt nhớ lại chuyện tui quát ẻm ngày hôm qua.Quay ra xịu mặt xuống,trèo ra khỏi người Soobin tui:<
"Làm sao thế bạn nhỏ?"
Bạn cáo không trả lời,chỉ nhìn chăm chăm tui vậy đó.Làm sao giờ,tui không có đủ nghị lực đâu huhu.
"Em quát anh,tối qua còn mắng bảo anh bướng" Bạn nhỏ được đà tuông một tràng,em cũng cuống cuồng theo í.
Nhìn cái mặt như mới bị tui bắt nạt rồi ủy khuất tới khóc zậy bố ai chịu nổi.
"Uchuchu em xin lỗi,chỉ tại tối qua,em sợ anh thức khuya sẽ bị quầng thâm,sẽ mệt,nên em mới to tiếng với anh"
Nói rồi bạn nhỏ lại khóc oà lên làm em rối theo
Thú thật là từ khi quen ảnh,tui chưa quát ảnh lần nào.Xem ra anh bị doạ sợ từ đêm qua.Nhưng đến sáng nay mới tỏ hết.
"Em xin lỗi,anh nín đi,lần sau sẽ không mắng anh nữa"
"Hứa nhé" bạn nhỏ vẫn rụt rè hỏi lại
"Hứa,đừng khóc nữa nhé.Eo ôi Yeonjun khóc trông chả xinh tẹo nào" nín rồi tui lại tiếp tục trêu ảnh
"Đừng trêu màaaaaa" bạn nhỏ giương đôi mắt long lanh kia ra làm nũng khiến Soobin tui đổ gục ạ:<
Nhìn đồng hồ,thôi rồi ạ,8:00 rồi
Tui đứng dậy rồi vươn người bế lấy bạn nhỏ còn bám giường kia
"Aigooo bạn nhỏ ngoan đi vệ sinh cá nhân nào"
Rồi bé bạn nhỏ đặt lên chân,vệ sinh cá nhân cho bạn
Trước khi quen tui thì Yeonjun tự lập lắm.Nhưng tui đã luyện cái thói quen ỷ lại này của ẻm và đã thành công rồi.
Yeonjunie nhà tui so với bạn bè là cao
Nhưng đứng gần tui thì cũng còn có chút chíu thôi
Chọn một cái áo oversize và cái quần short cho bạn.Hôm nay trời khá nóng nên cho bạn mặc mát mẻ một chút.
Xong xuôi hết rồi,tui với bạn sẽ ăn sáng với nhau.Thói quen mỗi ngày của tụi tui là vậy đó.
Thường thì tui sẽ nấu đồ ăn sáng cho bạn rồi đợi đến giờ gọi bạn nhỏ dậy ăn.Nhưng hôm nay là ngày nghỉ,tụi tui sẽ ra ngoài ăn sáng rồi tranh thủ đưa bạn đi chơi.Hiếm lắm chúng tui mới có được ngày nghỉ mà trời không mưa.
"Bạn nhỏ nhanh lên,đứng lâu ngoài nắng sẽ mệt và hỏng da đấy" tui giục bạn nhanh chóng lên xe vì trời đang nắng.Tui không muốn bạn bệnh đâu huhu:<
Thắt dây an toàn cho bạn rồi tụi tui mới xuất phát.
Thắc mắc là sao tui đi xe hơi mà lại đi làm thêm ở tiệm kem phởi hongg.
Nhà tui cũng khá giả á,hè rảnh nên tui mới làm thôi chứ thật ra không phải tui kiếm sống đâu;-;
Bạn nhỏ dậy muộn,chưa ngủ đủ nên hơi bướng,dù mồm vẫn đòi đi chơi nhưng mắt thì díp lại.Thấy thương nên tui để bạn ngủ,tới tiệm ăn sẽ gọi bạn dậy.
Mất đâu đó 15 phút chạy xe thì Choi Soobin tui đã tới nơi.
"Bạn nhỏ ngoan,dậy ăn sáng đã nào.Chả phải bảo muốn đi chơi sao.Xuống xe đi,vào ăn rồi em đưa anh đi chơi nhé?"
Ẻm không trả lời,tui bất lực rồi.Đành ôm cả người ẻm lên.Bế vào quán luôn cho nhanh.
Đặt bạn xuống ghế,gọi món xong hết cả rồi.Bạn nhỏ vẫn nửa tỉnh nửa mê.
Lấy chiếc khăn lạnh lau mặt cho bạn rồi chọc cho bạn nhỏ tỉnh ngủ.Nếu cứ để vậy thì bạn sẽ ngủ tới tối cho xem.
Vâng ạ...rớt lưỡi là thế nhưng Yeonjun chỉ thấy đồ ăn ra là mắt đã sáng rực lên và tỉnh táo một cách bất thường luôn ạ=))
Ăn xong cũng đã gần 9:30 luôn rồi ạ
Nội cái việc ngồi năn nỉ bạn nhỏ ăn thêm cho đủ chất mà cũng vất vả lắm ạ.
Yeonjunie lại đổi ý không muốn đi chơi nữa.Đòi về nhà cho bằng được,kiếp thê nô mà.
Bạn nhỏ trên xe luyên thuyên đủ thứ,nói được một hồi lại ngủ.Thật sự không biết bạn nhỏ này có siêu năng lực gì.Mà ngủ không biết chán ấy.
Về nhà,nhẹ nhàng mở dây an toàn,mở cửa xe,rất thuần thục,không một động tác thừa. Soobin tui quá quen rồi.
Nhấc nhẹ bạn nhỏ ở ghế lái phụ ra.Ôm thẳng vào nhà.Cởi giày,nón cho bạn rồi dém chăn để bạn ngủ.Tui thì đi dọn nhà.Hút bụi,lau sàn đều là tui làm.Để bạn nhỏ yên ổn ngủ.
Tầm khoảng 11:00 thì bạn thức.Việc đầu tiền là hô to lên để kiếm tui.Khi xác nhận tui vẫn còn ở đây thì mới tòn ten xỏ dép chạy xuống nhà.Cơm trưa đã xong rồi,chỉ đợi bạn dậy rồi ăn thôi.
Ngồi vào bàn,chúng tui lại ăn bữa cơm trưa như bình thường,bình yên thật đó.
Yeonjunie không chịu ăn rau,dỗ lắm mới chịu ăn một ít salad,lại nhè ra ngoài.Tui bất lực vỗ trán,lại thương lượng.
"Bạn nhỏ,ăn một ít rau thôi.Chỉ một ít thôi,sẽ chiều anh mọi thứ" tui nhẹ giọng bảo bạn nhỏ
"Thật nhé?"
"Thật"
"Anh muốn ăn kem vị mint choco sau bữa tối.."
Tui nheo mày,bạn nhỏ cũng phát giác ra.Vội ngước lên nhìn
"Chuyện này không khó,nhưng bạn nhỏ,anh vừa khỏi ốm.Nếu ăn kem,anh sẽ lại bệnh" tui cố giải thích cho bạn nhỏ hiểu
"Nhưng em đã hứa sẽ chiều anh"
Bất lực,Choi Soobin tui bất lực rồi.
"Được được,sẽ cho.Nhưng chỉ 2 thìa thôi nhé"
"Okayyyy" chỉ chờ có thế.Yeonjunie vui mừng ăn một đũa rau mà tui đút cho ẻm.

henry.
07032022

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#soojun