Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3: Bái Đường

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Trong lúc bái đường nếu biểu hiện hối hận hoặc là Thấu Kì Sa Hạ đổi ý, kẻ xui xẻo đó liền bị lũ tiểu quỷ tham gia hôn lễ thi nhau xé xác.



Sau đó chính là động phòng, kẻ kiên trì đến được bước này cũng chỉ có nam chính. Nam chính dựa vào tài trí cùng sự thông minh của mình đã thành công tránh cho bản thân một kiếp trở thành Ninh Thái Thần* cùng Thấu Kì Sa Hạ đồng sàng cộng chẩm*







*Nói đơn giản là ngủ chung.

*Nhân vật nam chính trong Thiện nữ u hồn (倩女幽魂). Trong truyện Au nhắc tới bản 1987 kinh điển của Trương Quốc Vinh đóng cùng Vương Tổ Hiền. Và không phải mấy bản phim Đại Lục, lời khuyên chân thành ai muốn coi thì tốt nhất coi bản Hồng Kông, còn bản Đại Lục có khi xem hư mắt thêm.



Xin lỗi nhưng thông minh với tài trí nó không có trong từ điển của Du Định Duyên.



Du Định Duyên đứng ngồi không yên, từ ba lô lấy ra thêm một xấp bùa nhét vào túi quần còn lại. Sau đó, cô bước đến gần cửa phòng, gõ gõ vài cái. Quả nhiên, ngoài phòng truyền đến tiếng của Hỉ Nương. 





"Tân lang, ngài có chuyện gì sao?"



Giọng nói Hỉ Nương niềm nở, nụ cười của bà ta càng cười rộng đến mang tai, chỉ cần Du Định Duyên từ trong phòng chạy ra, Hỉ Nương rất vui lòng giết ngay lập tức.





Tất nhiên, Du Định Duyên không ngu chạy ra và cô cũng không tính ra ngoài.





"Hỉ Nương, tôi muốn hỏi bà một vài thứ về hôn lễ. Không biết trong lúc bái đường tôi nên làm gì. Dù sao đây cũng lần đầu tiên tôi bái đường, sợ không cẩn thận làm sai, phá hỏng hôn lễ."



Nụ cười của Hỉ Nương hạ xuống. Đôi mắt trắng dã của bà ta nhìn người sau cánh cửa. Không biết người trong phòng có bị điên hay không?





Trên đời có người điên đến vậy sao? Thiệt hay giả?





Gặp kẻ khác đã tung cửa chạy tám thước sau đó nằm trong bụng bà ta rồi, chứ có chuyện hỏi thăm bà ta hôn lễ cử hành như thế nào? 







Nụ cười của Hỉ Nương cứng đờ nhưng cuối bà ta cũng phải ráng cười lại. Dù sao đây cũng là 'Chuyện tốt' của người kia. Nếu bà ta không cười, thì ngày hôm sau liền sẽ bị quăng ra cửa thôn phơi nắng vài ngày.



Trong phòng, Du Định Duyên dĩ nhiên không biết Hỉ Nương đang nghĩ gì trong đầu, nên cô đã dùng Thấu Kì Sa Hạ ra uy hiếp Hỉ Nương. 





"Bà mau nói nhanh lên, còn không chờ lát nữa đến đêm động phòng hoa chúc, tôi sẽ méc với Sa Hạ việc của bà!"



Hỉ Nương hít sâu một hơi: Giỏi lắm, để bà chống mắt lên xem nữ tử như ngươi có thể sống đến đêm động phòng hoa chúc được hay không!!



Du Định Duyên bắt ghế gần cửa để nghe Hỉ Nương lải nhải về việc tân lang phải bước đi như thế nào và cần phải chú ý điều gì. 



Hỉ Nương nói hơn hai tiếng đồng hồ, vừa lúc hai tiểu quỷ tới đón tân lang nghe thấy liền ngơ ngạc nhìn nhau. 





Sống trăm năm nay lần đầu tiên hai tiểu quỷ thấy quỷ cùng người sống nói về chuyện minh hôn?





Chúng nó nhìn nhau, Hỉ Nương xấu hổ ho vài tiếng, sau đó bà ta mở cửa cho chúng nó vào đem tân lang đi. 





Chữ 'đem' này thường có nghĩa là hai tiểu quỷ sẽ dùng biện pháp mạnh trực tiếp trói người, khiêng lên vai đưa tới nơi bái đường. 



Nhưng cửa hỉ phòng vừa mới mở ra, Du Định Duyên liền từ bên trong nhảy chân sáo ra tới, dù cách ăn mặc nhìn chẳng ra cái gì, nhưng dù sao cũng mặc áo trên cùng váy. Nên cũng có thể coi là tạm chấp nhận được.



Du Định Duyên vừa ra khỏi cửa liền nhìn thấy hai tiểu quỷ mặt mày khả ố nhìn mình, trên tay còn cầm thêm dây thừng. Lo sợ lùi vài bước cô nhìn chúng nó.



"Làm gì đó? Tính trói tôi sao!? Tôi nói cho nghe nha hai quỷ nhỏ, nếu mà dám đụng đến tôi dù chỉ một chút thôi. Tôi sẽ méc Sa Hạ cho mà xem!"



Du Định Duyên đắc ý, hiên ngang lấy bông lụa đỏ từ tay Hỉ Nương đeo vào trước người, sau đó cùng hai tiểu quỷ đến nơi bái đường. Mới đặt chân đến cửa, cô đã nghe tiếng nhóm bạn học kêu ba gọi má, sắc mặt ai cũng sợ hãi.



Nhóm bạn học vừa ngước lên đã thấy được Du Định Duyên đang đứng trước mặt.



Thái độ Du Định Duyên vì sao khác xa những gì họ nghĩ!? 



Nhóm bạn học đã có một buổi chiều vô cùng phong phú nơi rừng rú, giờ phải căng da đầu chịu đựng làm khách quý trong hôn lễ của đám quỷ, nhóm bạn học còn được đám quỷ cho biết tân lang lại là Du Định Duyên!!



Vừa nhìn đến Du Định Duyên, nhóm bạn học âm thầm thương xót cho bạn học của mình. Thầm nghĩ, Du Định Duyên chắc chắn bị bọn quỷ đánh đập rồi ép buộc, đầu óc mơ màng...Nói tóm lại, không có chuyện Du Định Duyên lông tóc vô thương*, mặt mày hớn hở còn hùng hổ bước vào nơi bái đường, nhìn giống như chú rể nóng lòng muốn thực hiện lễ cưới với cô dâu.



*Lông tóc không bị hư hại hoặc tổn thương



Hai bên gặp mặt, Du Định Duyên nhìn nhóm bạn học, thật ra cô cũng không quen biết nhóm bạn này cho lắm. Nhìn một chút, cô chỉ nhẹ nhàng nói ra 4 chữ, sau đó mỉm cười với nhóm bạn học. 



"Ăn uống ngon nha."



Nhóm bạn học: "???"



Bây giờ, nhóm bạn học cũng cảm thấy...Du Định Duyên ít hoặc nhiều, có bệnh tâm thần!!





Ăn uống gì? Bọn họ dám ăn dám uống sao? Chỉ có đứa ngu mới dám!!!





Nhóm bạn học nhìn đống thức ăn trên bàn, sau đó từng người đều nuốt nước miếng, không phải vì thèm hay đói mà là...Sợ chết mẹ!!! 





Không nói đống thức ăn có thể ăn được hay không. Mà cho dù có thể ăn đi nữa, bọn họ cũng không dám động đũa. 





Nhóm trưởng Châu khóc không ra nước mắt, hai mắt đều khóc đến đỏ hoe, gật gật đầu cố nén tiếng khóc để nói. 





"Bạn học Du bảo trọng."





Du Định Duyên: Chúc kiểu gì vô duyên dữ thần.



"Tân lang, ngài đừng ôn chuyện nữa. Không lại kẻo trễ giờ lành." Hỉ Nương duỗi tay chọc chọc vào lưng của Du Định Duyên.



Da gà da vịt Du Định Duyên nổi lên từng đợt, bởi vì cô biết hậu quả của việc chậm trễ giờ lành sẽ như thế nào!!!



Cô nhanh chóng nhanh bước chân. Thấu Kì Sa Hạ đã đứng ở nơi bái đường, phía sau được dán một chữ 囍 lớn. Có một bàn hai ghế, hai ghế đều không có ai ngồi. Dù sao Thấu Kì Sa Hạ là Quỷ Vương, nàng lớn nhất, trưởng bối đã sớm bị nàng giết và đánh bay hồn phách.



Khăn voan đỏ che đi khuôn mặt như hoa như ngọc của Thấu Kì Sa Hạ, nàng đứng đó, đôi tay cầm vải lụa đỏ.



Du Định Duyên đứng trước mặt nàng ta, Hỉ Nương thấy vậy liền cầm vải lụa đỏ còn lại từ tay Thấu Kì Sa Hạ đưa cho Du Định Duyên.



Tức khắc lũ quỷ liền im lặng, dựa theo những gì lũ quỷ biết trăm năm nay, nếu Thấu Kì Sa Hạ không hài lòng, ngay sau đó nàng ta sẽ ra lệnh cho lũ quỷ mở tiệc. Mặc kệ là tân lang như Du Định Duyên, hay vẫn là đám khách khứa bên dưới, từng người một đều trốn không thoát.



Đám tiểu quỷ ngồi ở bàn kế bên nhóm bạn học đều nhịn không được, lè ra chiếc lưỡi dài, đôi mắt đen như không có đồng tử nhìn nhóm bạn học, chuẩn bị sẵn sàng cuộc săn mồi.



Nhưng hôn lễ đã tiến hành, lũ quỷ phát giác Thấu Kì Sa Hạ không có ý kiến, Hỉ Nương ngẩn người một lúc, mới bắt đầu hét lớn.



"Nhất bái thiên địa."



Du Định Duyên nắm trong tay vải lụa đỏ, nhớ lại những gì Hỉ Nương đã nói trước đó. Cô quỳ xuống một cách ngay ngắn, sau đó cùng Thấu Kì Sa Hạ đồng thời bái thiên địa. Lúc đứng lên cô còn thuận tay cầm lấy tay Thấu Kì Sa Hạ, nhẹ nhàng đỡ nàng ta lên. Coi như cảm ơn nàng ta trước đó giúp cô khỏi bị té u đầu.



"Nhị bái cao đường."



Cao đường trống trơn, cũng không ảnh hưởng Du Định Duyên cùng Thấu Kì Sa Hạ một người một quỷ đối hai chiếc ghế trống lạy một cái. Mọi hành động hay cử chỉ, Du Định Duyên điều làm rất nghiêm túc, sợ làm sai một việc nào đó Thấu Kì Sa Hạ sẽ trực tiếp bẻ cổ cô. 





Đều đến bước này, nếu vì một chút việc nhỏ mà chết thiệt sự quá oan uổng!!!



Du Định Duyên nơm nớp lo sợ nhưng lại rất nghiêm túc quỳ lạy xong, sau đó đứng lên mặt đối mặt với Thấu Kì Sa Hạ. 



Đứng ở một bên, Hỉ Nương cũng sắp cắn rách khăn tay của mình, bà ta từ nãy giờ vẫn luôn chờ cử chỉ ra lệnh của Thấu Kì Sa Hạ, sau đó sẽ nhào lên cắn chết tiểu nữ tử thúi này!! Nhưng đợi mãi, vẫn chưa thấy Thấu Kì Sa Hạ nói tiếng nào, trong khi đã cùng Du Định Duyên đi tới bước cuối cùng.



Hỉ Nương một bên cắn khăn tay, một bên nghiến răng nghiến lợi hét lớn. 



"Phu thê giao bái!"



Du Định Duyên cùng Thấu Kì Sa Hạ mặt đối mặt quỳ xuống, sau đó đồng thời quỳ xuống lạy. Hai người gần như không có khoảng cách, lúc bái xuống đầu dựa gần nhau. Khăn voan đỏ đáp trên mặt đất, trong tay vải lụa đỏ cũng rơi xuống đất, áo trên của bộ áo khỏa cũng kề trên nền đất. Hai người giống như một bức tranh tuyệt đẹp, một đời một kiếp không chia lìa.



Trong lòng Du Định Duyên bỗng có chút kỳ lạ, từ trước đến giờ cô chưa từng hẹn hò hay yêu một ai. Nói chính xác là một độc thân chính hiệu, giờ lại cùng một nữ quỷ có tu vi hơn trăm năm đã bái thiên địa.



"Kết thúc buổi lễ!" Hỉ Nương nghiến răng nghiến lợi, hét một câu. 



Giọng nói Hỉ Nương khó nghe cực kỳ, bén nhọn như móng tay cào trên bảng đen. Nhưng Du Định Duyên cũng không thèm để ý đến bà ta, giờ cô chỉ có cảm giác sống sót sau tai nạn. Nhẹ nhõm vô cùng, giờ cô đã xong ải khó nhất rồi.



Du Định Duyên từ trên mặt đất đứng dậy, cũng không quên đỡ Thấu Kì Sa Hạ lên. Cô nhìn Thấu Kì Sa Hạ đầu đội khăn voan, trong lòng tuy biết nàng ta là Quỷ Vương hơn trăm năm có khả năng nhìn thấy bên ngoài. Nhưng Du Định Duyên cảm thấy dù có khăn voan che tầm mắt hay không, nàng ta cũng sẽ khiến người hay quỷ đều sợ hãi.



Du Định Duyên đứng thẳng người, cô đưa mắt nhìn Hỉ Nương đang tức đến hai mắt bà ta trợn lên như muốn lồi ra, liền nhịn không được lộ ra một chút ý cười, nụ cười nhìn rất trào phúng và gợi đòn.



Hỉ Nương nhịn xuống cơn tức, sau đó nở một nụ cười thật tươi. 





"Đưa vào động phòng!"





Mấy tiểu quỷ đang ngồi phía dưới ngạc nhiên nhìn nhau.





Bởi vì trăm năm nay chúng nó chưa từng trải qua một bước này, thông thường đều là trước khi bái thiên địa liền trực tiếp mở tiệc, chứ đừng nói tới chuyện đưa vào động phòng, cả việc phu thê giao bái chúng nó cũng chưa từng xem qua.



Lũ tiểu quỷ hai mặt nhìn nhau: Giờ tụi mình làm gì ta, không lẽ muốn đi náo động phòng?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#jeongsa