Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

2. Mộng du

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: squeakyprow_

warning: OOC, 🔞

※※※※※※※※※※

Lưu Vũ mệt mỏi nằm vật ra giường, chậm rãi khép hàng mi đã sớm muốn cụp xuống từ lâu, cuối cùng thiếp đi từ lúc nào không hay. Lịch trình dạo gần đây của anh không còn kín mít như trước, đã có chút cảm giác dễ thở hơn, nhưng với tình hình sức khỏe của anh, thì vẫn là không ổn lắm.

Một tiếng động nhỏ vang lên khiến Lưu Vũ hơi giật mình. Anh cố mở mí mắt nặng trịch của mình ra, nhưng có vẻ cơ thể anh đang muốn làm ngược lại. Lưu Vũ nghĩ đó là Châu Kha Vũ - bạn cùng phòng kí túc xá của anh nên anh thở dài một tiếng. Tự trấn an mình, Lưu Vũ lại chìm vào giấc ngủ một lần nữa.

Trong giấc mơ ngắn ngủi của mình, anh mơ thấy những chi tiết nhỏ nhặt, vụn vỡ... Từng mảng ánh sáng trắng chập chờn lóe lên khiến anh khó chịu mà nhíu mi tâm.

ººººº

Châu Kha Vũ về sớm hơn dự kiến. Đáng lẽ một lần đi livestream quảng bá sản phẩm mới hắn sẽ mất hơn hai tiếng. Vậy mà lần này không biết hắn nói năng như thế nào mà lại được cho về sớm tận nửa tiếng.

Thế nên Bá Viễn và Patrick rất ngạc nhiên khi thấy hắn xuất hiện trước cửa kí túc xá. Hai người họ còn nghĩ rằng có phải hay không hắn quên lịch livestream của nhãn hàng. Trước khi hắn kịp bước lên bậc thang đầu tiên của toà nhà A, hắn nghe loáng thoáng Patrick nói gì đó với Bá Viễn. Là về người anh cùng phòng của hắn, Center kiêm đội trưởng của INTO1 - Lưu Vũ.

"Hôm nay Vũ ca trông mệt anh nhỉ? Anh ấy còn loạng choạng suýt ngã khi cúi xuống cởi giày nữa..."

ººººº

Lâm Mặc và Trương Gia Nguyên chơi game ồn ào tới mức kẻ nói to như Lưu Chương cũng phải chạy sang phòng chúng gõ cửa nhắc nhở. Nhưng khi gã rời đi, đóng chặt cánh cửa phòng của gã, giấu nhẹm đi tiếng làu bàu cáu kỉnh trong cổ họng của một kẻ làm nhạc, thì tất cả, đâu vẫn như cũ. Hai đứa nhóc chưa lớn kia lại tiếp tục chí choé tới tận mười hai giờ kém mới chịu quẳng máy điện thoại đi và chìm vào cơn mơ. Để lại cho căn kí túc xá một khoảng không im lặng tĩnh mịch mà chỉ buổi đêm may ra mới có.

Và cũng có những con mồi, phải buổi đêm mới săn được.

Cả kí túc xá dần rơi vào tĩnh lặng, tiếng đồng hồ điện tử trở nên rõ ràng hơn; ngay cả tiếng tin nhắn trong phòng Tiểu Cửu cũng vang dội khắp nhà.

Ánh sáng leo lét của đèn ngủ trong phòng đôi của Châu Kha Vũ và Lưu Vũ rọi đến một bóng người gầy gầy nhỏ nhắn đang đi lại loanh quanh trong phòng. Cuối cùng thì người kia ngã phịch xuống giường Châu Kha Vũ, đôi tay nhỏ nhắn trắng mịn lướt nhẹ như gõ phím đàn, lướt từ gương mặt đẹp trai của hắn rồi dần dần kéo xuống yết hầu nhấp nhô. Châu Kha Vũ nghe thấy tiếng cười khúc khích của người kia, hắn khẽ liếm đôi môi khô khốc, khoé miệng trong giây lát nhếch lên một đường quyến rũ.

Trong cơn mê, Lưu Vũ vừa sờ soạng cơ thể cường tráng rắn rỏi của Châu Kha Vũ, vừa lí nhí nói muốn được hắn thao chết.

Mỡ dâng miệng mèo, cờ đến tay ai thì người đó phất. Không may, cờ lại đến tay Châu Kha Vũ, thôi thì phất một lần cũng chẳng mất cái gì, nhỉ?

ººººº

"Ha...", Lưu Vũ vẫn nhắm chặt mắt, miệng nhỏ vô tư thoát ra những tiếng rên rỉ vụn vặt. Anh ngủ say sưa trong khi Châu Kha Vũ đang đùa bỡn cơ thể anh, mà không hề tỉnh lại lấy một phút.

Châu Kha Vũ áp Lưu Vũ xuống dưới nệm, chống hai cánh tay đã sớm nổi gân xanh bao quanh thân thể nhỏ nhắn của anh, ép anh phải nằm trong sự giam cầm của hắn. Đôi chân thon dài trắng nõn của Lưu Vũ bị hắn kìm kẹp lại bằng cặp đùi săn chắc, và hắn bắt đầu vờn lưỡi di chuyển trên từng tấc da thịt trần trụi.

Đỏ thẫm sẫm màu...

Từng dấu hôn xinh đẹp ẩm hiện bắt đầu lờ mờ lộ ra trên cần cổ thon dài thanh mảnh, thân thể non mềm phút chốc đỏ bừng lên tựa như miếng bánh ngon lành, mùi sữa non vảng vất dịu nhẹ quyến luyến vấn vương trên chóp mũi Châu Kha Vũ khiến hắn cảm thấy miệng khô lưỡi khô.

Tựa như nhành hoa đào mảnh mai xinh đẹp, tựa như cành liễu phảng phất đung đưa trước gió xuân,

Rê lưỡi xuống hai khoả anh đào nhỏ xinh, Châu Kha Vũ ngậm lấy một bên vào miệng, đánh lưỡi liếm láp xung quanh khối tròn nhô lên trên ngực Lưu Vũ. Hắn coi nó như một miếng kem bơ sữa đang dần tan chảy, chậm chạp thưởng thức tư vị ngon ngọt mà nó đem đến. Để rồi mấy giây sau đó, hắn nhận về những tiếng rên rỉ ướt át, đẫm tình mà hắn khó có thể cưỡng lại nổi.

Vẫn đang say trong men tình, Lưu Vũ nức nở cầu xin hắn: "Xin em... ngh, bên kia cũng muốn... ưm... "

Và Châu Kha Vũ biết, hắn nắm chắc phần thắng trong chuyện này rồi.

Hắn đưa tay lên bầu ngực của Lưu Vũ, xoa xoa vài cái lấy lệ, sau đó dùng móng tay gẩy nhẹ đầu vú cực kì nhạy cảm. Ngay tức thì, tone giọng trầm khàn của Lưu Vũ lại được thay thế bởi một nốt cao khác, vừa mị hoặc mà lại vừa vô cùng ngây thơ. Phía dưới hắn đã sớm căng cứng, dịch trắng rỉ ra rất nhiều; chỉ cần Lưu Vũ mở miệng cầu xin hắn tới thao, hắn liền có thể không màng tới bước dạo đầu mà trực tiếp xông thẳng vào bên trong.

Nói thế nào thì hắn cũng chính là không dám làm Lưu Vũ đau.

Dương vật Châu Kha Vũ nói lớn cũng không quá lớn, nói nhỏ thì lại chẳng phải thuộc dạng trung bình nhỏ, chỉ cần biết nó có thể chơi chết Lưu Vũ là được. Dẫu sao thì ít nhất nó cũng phải tỉ lệ thuận với chiều cao khác biệt mà ông trời ưu ái ban cho hắn chứ?

Hắn với tay lấy lọ gel bôi trơn giấu dưới gối, đổ một ít ra tay, sau đó nhẹ nhàng đưa một ngón tay vào huyệt đạo của Lưu Vũ.

Chặt khít, ấm nóng và ẩm ướt.

Quả nhiên là xử nam, mật huyệt chặt chẽ chưa từng bị khai phá dần dần nuốt lấy ngón tay hắn, từng nếp nhăn giãn dần ra để chứa vừa một dị vật mới lạ. Lưu Vũ dường như nhận ra thứ gì đó đang làm càn bên trong cơ thể, vùng vẫy một hồi, chân tay đạp lung tung, quơ chân loạn xạ. Cuối cùng bị Châu Kha Vũ không nương tình túm tay áp lên đầu giường, hai chân bị đùi hắn giữ chặt lấy.

Dường như cảm thấy huyệt nhỏ đã giãn ra thêm, Châu Kha Vũ tiếp tục cho ngón tay thứ hai vào. Lần này hắn không còn nhẹ nhàng thăm dò mà bắt đầu mãnh liệt ra vào, bắt chước động tác khi làm tình rồi mạnh mẽ thâm nhập.

"A... hức, đi ra ngoài... đau quá, đi ra ngoài... ", Lưu Vũ khóc lớn, một mực nhắm mắt, nhất quyết đòi Châu Kha Vũ đem ngón tay ra ngoài.

Hắn đã nhịn rất lâu, trướng đến mấy cũng cố đè xuống cảm giác kích thích hứng tình để tránh làm đau Lưu Vũ. Làm đến bước này rồi mà anh còn muốn bảo hắn đi ra ngoài, khác nào bảo hắn cắn lưỡi tự tử đi cho xong?

Cự vật vừa lớn vừa dài nổi gân xanh tím ngay tức khắc nghênh ngang đâm thẳng vào hậu huyệt phấn nộn của Lưu Vũ ngay sau khi Châu Kha Vũ rút hai ngón tay ra. Kích cỡ kinh người cùng khác biệt tương phản kiến Lưu Vũ phải choàng tỉnh dậy vì bị ăn đau. Đôi mắt mông lung vẫn còn hơi nhòe nhoẹt nhìn về phía trước, đột nhiên nhìn thấy một khuôn mặt cực kì điển trai dí sát mặt.

"Châu - Châu Kha Vũ...? ", Lưu Vũ lắp bắp, hai tay vô dụng không biết đặt chỗ nào đúng liền để hờ lên cơ ngực rắn chắc của người kia, cố gắng đẩy hắn ra xa.

Lúc này Châu Kha Vũ lưu manh thúc mạnh một cái, ngay lập tức cả cơ thể nõn nà của Lưu Vũ run lên, và anh xuất ra ngay sau đó. Hắn nhếch môi cười tà, ghé mặt sát vào phiến tai đã đỏ ửng lên vì ngại của anh, nói: "Chà, em làm mạnh quá hả? "

F*ck...

Gương mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Lưu Vũ đã sớm bị không khí nóng bỏng ám mùi tình dục trong phòng hun đến đỏ, nay lại vì câu hỏi của kẻ vô sỉ Châu Kha Vũ mà nổi thêm một tầng ửng hồng. Nhìn phản ứng dễ thương của anh, Châu Kha Vũ nở một nụ cười thỏa mãn rồi tiếp tục đưa đẩy.

Hắn vừa hôn Lưu Vũ vừa dùng tay vuốt ve hai đầu vú đã sớm cứng lên dưới sự động chạm kích tình của hắn, thân dưới vẫn luân chuyển dồn dập. Nước miếng Lưu Vũ không kịp nuốt trào ra khỏi miệng, chảy dài từ khóe môi bị Châu Kha Vũ hôn sắp rách, từ từ chạy xuống cổ, sau đó biến mất dưới tấm ga trải giường trắng tinh.

Anh dứt khỏi nụ hôn quấn quýt của Châu Kha Vũ, gấp gáp hít lấy dưỡng khí bù đắp cho lồng phổi đang đình trệ hô hấp; thân dưới đau nhức vẫn bị hắn ra vào không ngừng, eo nhỏ thon gầy bị siết chặt đến hằn cả vết tay đỏ. Tính khí non mềm nhỏ nhắn sau lần thất thố bắn ra vốn đang ỉu xìu bắt đầu có xu hướng ngóc đầu dậy, cọ vào cơ bụng rõ ràng của Châu Kha Vũ. Đôi chân thon dài nõn nà mịn màng vô lực rơi từ trên vai Châu Kha Vũ xuống hai bắp tay hắn, buông thõng mệt mỏi.

"A, không... không phải chỗ đó... hức... "

Lưu Vũ nghĩ mình sẽ bị Châu Kha Vũ đâm chết mất.

Khi Châu Kha Vũ đưa dương vật hắn vào sâu hơn nữa, vô tình đâm tới một điểm gồ lên bên trong anh, Lưu Vũ có cảm tưởng như hắn sắp đem anh ra giã nhuyễn vậy. Cảm giác đau như bị xe cán qua khiến anh trở nên bủn rủn, đại não ong ong như có dòng điện chạy xẹt qua, điểm nhạy cảm kia vẫn bị Châu Kha Vũ đâm mạnh.

Sau khi nghe thấy tiếng rên của Lưu Vũ đang từ ngọt ngào quyến rũ biến thành tiếng hét chói tai cùng biểu cảm bồn chồn và cơ thể anh giật mạnh, Châu Kha Vũ biết mình đã đem dương vật chạm tới đâu.

Tuyến tiền liệt, một vị trí nhạy cảm, cũng là điểm G dễ khiến bạn tình trở nên cao hứng và khát cầu hơn.

Châu Kha Vũ đẩy dương vật ra vào nhanh hơn, mạnh hơn. Từng cú thúc mạnh bạo như vũ bão của hắn đem tới cho Lưu Vũ khoái cảm, chơi anh đến mơ hồ, cho anh từng cảm giác mới mẻ mà trước giờ anh chưa từng được trải qua.

Châu Kha Vũ càng chơi càng hăng, đem Lưu Vũ một lượt đâm đến hai phến mông tròn đầy trắng hồng kia vỗ đỏ ửng. Lưu Vũ bị đâm tới mức hồ ngôn loạn ngữ, chỉ biết ưm a cầu xin hắn, lúc thì nhanh một chút, khi lại nhẹ một chút,...

Mãi đến tận khi dương vật nhỏ nhắn của Lưu Vũ bắn ra đến lần thứ hai, Châu Kha Vũ mới bắt đầu đẩy nhanh tốc độ đâm rút kịch liệt. Hắn va chạm da thịt thêm một lúc lâu nữa, sau đó bắn thẳng vào bên trong cơ thể anh.

Bị khoái cảm đánh úp xâm chiếm toàn bộ đầu óc, Lưu Vũ giật nảy người vì sức nóng của tinh dịch bên trong hậu huyệt, cảm nhận từng chút một cảm giác bị lấp đầy. Anh trợn trừng mắt nhìn kẻ lưu manh đang cười như một tên vô lại trước mắt, cáu kỉnh nói: "Cút! "

"Haha, đừng ngại, một lần với em là chưa đủ đâu~ ", Châu Kha Vũ cười hềnh hệch, sau đó trong nháy mắt lại đè Lưu Vũ xuống giường.

"Ưm, cút... ha"

"Ngoan nào bé cưng~ "

-end-





























Lời của mốc. : Tôi đến trả flag 248 2 lần đây ạ ⫪⫪

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top