Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chapter 1#

Trong đêm tối một chiếc xe thể thao Porsche màu đỏ tươi xuyên qua màn đêm dày đặc, phi thẳng về phía toà biệt thự ở ngoại thành Bắc Kinh .

Trong xe không có tiếng nhạc, chỉ có một người đàn ông ngồi yên lặng trên ghế lái giữa không gian yên tĩnh .

Da của người này rất trắng, hai tay trên vô lăng mảnh khảnh và cân đối, các khớp xương rõ rệt, trời đêm ở Bắc Kinh đầu tháng 4 vẫn còn lạnh, nhưng người này dường như không hề sợ hãi. Thậm chí vẫn chỉ mặc một chiếc sa tanh mỏng màu xanh da trời. Tay áo sơ mi được xắn lên, để lộ cánh tay trắng nõn và thon thả.

Tiếng chuông điện thoại đột ngột vang lên, phá vỡ sự im lặng trong xe.

Anh đeo tai nghe bluetooth vào, đôi lông mày và đôi mắt quá mức thanh tú lúc này đã hơi cau lại, trên mặt hiện lên một tia mệt mỏi.

Một giọng the thé rất nhanh từ đầu bên kia điện thoại truyền đến: "Văn Tử, cậu nghe điện thoại đi, mấy ngày nay tớ gọi cậu ít nhất mười mấy lần, cậu chết ở nơi nào thế ? !"

Anh mở một bên cửa kính xe, mặc cho gió chiều đầu xuân tùy ý ùa vào trong xe, sau đó cong môi nói với người đầu dây bên kia: "Sao vậy? Tớ không thấy. Mới không gặp nhau mấy ngày, cậu nhớ tớ rồi à ? "

"Mẹ kiếp, cậu chết tiệt thật, Trần Nguyên Văn, cậu chờ đó ! "

Trần Nguyên Văn cười lắc đầu, anh đặt cánh tay trái lên cửa sổ xe, lấy tay đỡ đầu, mặc cho gió đêm thổi tóc anh rối tung, che đi đôi mắt hoa đào xinh đẹp, nụ cười kia rất dễ chịu. Nhưng cũng nhanh chóng bị gió chiều thổi bay, thậm chí không lọt vào mắt.

"Nào, Cậu bình tĩnh đi. Đừng gào lên như vậy, tại sao lại gọi tớ? " Sau khi nói xong, anh đưa tay lên và vuốt mái tóc  trước trán, nhưng gió quá mạnh, và đầu tóc ngày càng rối bù, mắt cũng bị thổi cho đau nhức. Vậy nên anh nhấc cửa sổ lên luôn.

Cao Dương hét lên trong điện thoại: " Cậu quên hôm nay là ngày gì à?"

"Ngày gì?" Trần Nguyên Văn nhíu mày, "Cậu có thể bớt nói một chút được không? Lỗ tai của tớ sắp điếc rồi."

"Tớ biết cậu sẽ quên mà!" Cao Dương ngữ khí mặc dù không vui, nhưng là thật sự giảm bớt âm lượng, "Hôm nay là tiệc mừng 'Truy tìm bóng tối'! Nửa tháng trước tớ đã nói với cậu, bảo cậu chia sẻ cho hôm nay chút thời gian rảnh, nhưng cậu rốt cuộc có nhớ tới không ? Nhìn xem bây giờ là mấy giờ?! Gần chín giờ rưỡi rồi, cậu còn là bạn tớ không?! "

Đại tiệc ăn mừng phim "Truy tìm bống tối"...

Trong khi hai người đang nói chuyện, chiếc xe đã đến biệt thự nơi anh ở,  đậu xe trong ga ra dưới tầng hầm, đi lên lầu với chiếc điện thoại trên tay, trong đầu anh cố nhớ lại "Truy đuổi bóng tối" là cái quỷ gì.

Thấy anh im lặng, Cao Dương lại cao giọng than thở  trong nước mắt: " Tớ biết cậu sẽ quên nên đã gọi điện trước cho cậu hai ngày, nhưng cậu lại tắt máy! Cậu chơi đủ ác đó!"

Anh bị Cao Dương lớn tiếng mắng mỏ, một mặt chán ghét bỏ điện thoại ra khỏi tai, nói với Cao Dương: "Mấy hôm trước tớ về Thượng Hải tìm anh trai, tớ không cố ý không nghe điện thoại. Cậu im lặng chút, đừng hét lên nữa, được chứ?"

Trần Nguyên Văn đến từ Thượng Hải, anh là một thế hệ giàu có thứ hai, họ Trần ở Thượng Hải, có lẽ một số người ở Bắc Kinh chưa bao giờ nghe nói về nó, nhưng ở khu vực Thượng Hải lớn, đó là một gia đình nổi tiếng và nổi tiếng .

Nhà họ Trần tuy làm ăn lớn nhưng nề nếp gia giáo rất nghiêm khắc.Trần Nguyên Văn cũng không có thói ngồi chờ chết như những thế hệ thứ hai giàu có khác mà đã đỗ vào một trường đại học nổi tiếng ở Bắc Kinh với điểm số loại giỏi từ lâu.

Sau khi tốt nghiệp đại học, anh không trở về Thượng Hải để kế thừa công việc kinh doanh của cha mình như những người khác vẫn nghĩ, mà ở lại Bắc Kinh một mình và cống hiến hết mình cho ngành giải trí.

Nhà họ Trần kinh doanh lớn, đều là danh nhân xã hội, Trần Nguyên Văn từ nhỏ đã bị thế giới mê hoặc nên đi đâu cũng có thể tận hưởng. Cùng với sự hiểu biết độc đáo về đầu tư và nhạy bén với thị trường, chỉ 5 năm sau khi tốt nghiệp, anh đã thành lập công ty giải trí của riêng mình - Wenqing Films.

Hai ký tự "Wen Qing" lần lượt là ký tự cuối cùng trong tên của anh và anh trai, anh tên là Trần Nguyên Văn, anh trai của anh tên là Trần Chí Thanh.

Trần Chí Thanh thật ra cũng không phải anh trai ruột của anh, cha của Trần Chí Thanh là anh trai của cha anh, vì vậy xét về mặt huyết thống, Trần Chí Thanh anh ta thực ra là anh họ của anh.

Nhưng mẹ anh qua đời khi anh còn rất nhỏ, và cha anh vì đam mê kinh doanh kiếm tiền, thường xuyên bay khắp thế giới, vì vậy anh bị ném vào nhà anh họ mình như một lẽ đương nhiên, và lớn lên sau sự bảo vệ chăm sóc của anh họ.

Chính vì điều này mà mối quan hệ giữa anh và anh trai thân thiết hơn so với anh em bình thường.

Tuy bỏ lại tất cả để đến Bắc Kinh lập nghiệp nhưng cơ sở của anh họ vẫn ở Thượng Hải nên thỉnh thoảng anh lại bay về Thượng Hải thăm Trần Chí Thanh. Người anh họ này tuy tính cách lạnh lùng nhưng cũng rất yêu thương anh.

Chính vì vậy để được yên tĩnh khi về thăm Trần Chí Thanh, anh đều tắt hết âm lượng và chuông điện thoại.

Cao Dương lần này trở về Thượng Hải là thật tình cờ, là để tỏ lòng "hiếu thảo", anh thật sự không phải cố ý không trả lời điện thoại của Cao Dương.

Nếu muốn nói tình bạn giữa anh  và Cao Dương sâu đậm đến mức nào thì thực sự không phải vậy, quan hệ giữa họ cùng lắm chỉ có thể coi là "bạn bè".

Giống như anh, Cao Dương cũng là một thế hệ giàu có thứ hai, khi học cấp ba, gia đình hắn đã gửi hắn đi du học, ngoài mặt thì nói rằng đó là để học tập, nhưng thực tế là hắn đang ở một nơi khác để lừa dối, sau đó, gia đình hắn cứ vậy mà ném hắn sang đó luôn. Đến tận bây giờ mới về nước.

Gia đình Cao Dương vốn phát đạt trong làng giải trí, sau khi hắn trở về Trung Quốc, cha hắn sợ hắn lại ra ngoài gây chuyện nên đã trực tiếp cấp một khoản tiền lớn để hắn rảnh rỗi thì đầu tư vào phim ảnh.

Lúc đầu, mọi người đều cho rằng có tiền cũng vô ích, ngay cả bản thân Cao Dương cũng không nghĩ ra mình có thể nghĩ ra chiêu trò gì, nhưng trái với dự đoán của mọi người, hắn ngẫu nhiên bấm vào một vài kịch bản do trợ lý gửi đến, sau khi chọn xong hắn vậy mà chọn trúng kho báu.

_____________________

P/s: Nay tớ bận, mai bù 2 Chap ^⁠_⁠^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top