Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Bệnh chiếm hữu (1 - Văn án)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trần Nghị đối với Eddie luôn có ham muốn chiếm hữu mạnh mẽ. Không muốn nhìn thấy cậu bị thương, không muốn nhìn thấy cậu có mối quan hệ thân thiết với bất kì ai. 

Nhưng Eddie là con người, là con người thì không thể mang theo bên mình giống như một vật trang trí. Không thể giấu đi để người khác không thể nhìn thấy được.

Nhưng Eddie lại là một cái đuôi nhỏ của Trần Nghị. Những hành động của Eddie hoàn toàn thoả mãn bản tình chiếm hữu của Trần Nghị. Cậu có thể gây rối nhưng sẽ không rời khỏi Trần Nghị. Anh có thể tìm thấy cậu bất kì lúc nào anh muốn. Thậm chí anh còn cài thiết bị định vị dành riêng cậu để anh có thể biết cậu ở đâu mọi lúc mọi nơi.

Không một ai có thể nhìn thấy được sự cố chấp và điên cuồng của Trần Nghị. Anh vốn luôn cho rằng điều này là tình anh em, là trách nhiệm chăm sóc của anh đối với Eddie như một cậu em trai nhỏ tuổi hơn mình.

Khi nhìn thấy Eddie và Phạm Triết Duệ lôi lôi kéo kéo, cười cười nói nói với nhau khiến sự tức giận trong lòng anh cuồn cuộn như bão tố, anh không do dự tiến đến kéo Eddie cách xa Phạm Triết Duệ.

Trần Nghị vốn chưa từng suy nghĩ về lý do của những hành động này anh chỉ hành động theo bản năng. Cho đến khi Phạm Triết Duệ vô tình giết chết Trương Đằng, Bạch Tông Dịch vì bảo vệ anh ta mà nhận tội thay đưa bản thân vào tù và gặp nguy hiểm. Còn Eddie vì bảo vệ Bạch Tông Dịch cũng chọn vào tù, nói chính xác hơn cậu vì tránh mặt anh mà vào tù.

Ngày Eddie vào tù, Trần Nghị lái xe như điên muốn ngăn cản cậu. Nhưng cuối cùng vẫn chậm một bước. Chỉ có thấy một bóng lưng bị ngăn cách bởi cánh cửa nhà tù. Lần đầu tiên người ta thấy thủ lĩnh của Bắc Đường, người luôn trầm ổn đã vì Eddie mà hoàn toàn phát điên. Sự tức giận tránh mắng của Trần Đông Dương và sự ngăn cản của anh em Nghĩa Minh Vân đều không thể khiến Trần Nghị bình tĩnh lại. Đến khi Chu Minh Lỗi nói: "Eddie làm việc này là vì cậu, hiện tại cậu ở đây phát điên cho ai xem?"

Cơ thể của Trần Nghị mất hết sức lực mà ngã xuống đất. Lần đầu tiên Trần Đông Dương nhìn thấy dáng vẻ yếu đuối ,mỏng manh của Trần Nghị - người con trai nuôi của ông. Ông thở dài vẫy tay ra hiệu cho Tiểu Kiệt và thuộc hạ đưa anh quay về.

Trần Nghị tỉnh táo lại sau khi phát điên, nhận thấy mọi chuyện không thể thay đổi được nữa. Đột nhiên anh nhớ lại những lời mà Phạm Triết Duệ từng nói tình yêu và sự tôn sùng không giống nhau.

Anh nhớ lại nụ hôn đầu tiên giữa anh và Eddie khi anh say rượu. Nhớ lại bản thân đã kéo Eddie vào vòng tay mình hết lần này đến lần khác và nhớ về những cuộc đối đầu của mình với Eddie. Eddie, tất cả là Eddie. Trần Nghị nhận thấy được sự khao khát và chiếm hữu mạnh mẽ của bản thân dành cho Eddie. Lúc này Trần Nghị mới nhận hiểu được tình yêu của mình đang nằm ở đâu, nó nằm ở Eddie.

"Eddie, Eddie, Eddie của tôi, Eddie là của tôi...."

Bốn năm dài chờ đợi, những chuyến đi thăm bị từ chối. Bóng tối tích tụ trong lòng Trần Nghị muốn nuốt chửng lấy anh, hiện tại Trần Nghị ngày càng trở nên u ám, thủ đoạn cũng ngày càng trở nên tàn nhẫn hơn. Eddie hiện tại đã trở thành cái tên cấm kị ở Bắc Đường. Mọi người đều ngầm hiểu ở trước mặt Trần Nghị không nên nhắc đến cái tên Eddie.

Trần Nghị tự mình trừ khử các băng đảng chống đối. Khi bản thân rảnh rỗi anh thường tự mình nghĩ lại những việc liên đến Eddie. Nỗi nhớ trong tim ngày càng trở nên sâu sắc hơn.

Tự hỏi liệu có phải trước đây Eddie cũng từng như vậy,  yêu anh hơn yêu chính bản thân mình. Nếu như không có việc của Trường Đằng Thì có phải anh và Eddie vẫn giống như trước, vẫn luôn gắn bó với nhau như hình với bóng, Eddie vẫn sẽ ở bên cạnh anh. Không,  cậu ấy vẫn sẽ rời đi, vẫn sẽ chủ động rời đi. Không nhất thiết phải là của anh, chỉ vì anh là người phù hợp nhất.

Nhưng hiện giờ cậu đã tự mình rời đi, chủ động rời xa anh. Trần nghị tự hỏi bản thân, nếu không có chuyện này, nếu Eddie không chọn rời đi, thì anh sẽ mất thêm bao nhiêu thời gian nữa để tìm được cảm xúc thật của mình.

Giờ anh mới thấy lời Phạm Triết Duệ nói là đúng, cậu sẽ chọn rời đi vì một lý do nào đó, nó chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

"Eddie không thể rời đi, tuyệt đối không, không một ai có thể cướp Eddie ra khỏi anh"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top