Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những ngày sau đó, Tống Á Hiên đều chạy đến tòa nhà đối diện để đưa bánh nhỏ cho Mã Gia Kỳ.

Nói thẳng ra thì là vì Tống Á Hiên muốn tìm mọi cách để được gặp mặt Mã Gia Kỳ.

Mỗi lần Mã Gia Kỳ gặp phải nhóm anh em của Tống Á Hiên, bọn họ đều la hét ồn ào và gọi cậu là anh dâu nhỏ.

Mã Gia Kỳ có chút không thích ứng kịp với sự nhiệt tình quá mức của đám người này, cậu thật sự rất bối rối, đây là lần đầu tiên cậu không bài xích loại chuyện này. Trước đây cậu thu hút như vậy, rực rỡ như vậy, có biết bao người theo đuổi, nhưng tuyệt nhiên trong lòng cậu không hề có chút gợn sóng.

Bởi Mã Gia Kỳ biết rằng, thứ mà bọn họ ham muốn, chỉ là vẻ bề ngoài của cậu mà thôi.

Vậy nhưng lần này, Mã Gia Kỳ có chút không kiểm soát được lý trí, từ trước đến nay chưa từng ai thấy qua dáng vẻ này của Mã Gia Kỳ. Mã Gia Kỳ đã có lúc nghĩ thầm, nếu có thể, vậy thì cậu cũng muốn thử một lần.

Tống Á Hiên đã làm phiền Mã Gia Kỳ hơn một tháng, vậy mà đối phương vẫn đối xử với mình trước sau như một, rất hờ hững, làm Tống Á Hiên vô cùng khó chịu.

Sau khi kết thúc một buổi sáng mệt mỏi, chỉ chờ đến lúc tan học, Tống Á Hiên đã chạy ngay đến lớp của Mã Gia Kỳ. Vừa mới bước vào lớp, Tống Á Hiên bị một số bạn học cũ trước kia trêu đùa gọi hỏi.

Tống Á Hiên không quan tâm, đi một mạch đến chỗ Mã Gia Kỳ, kéo cậu đi ra ngoài. Sự nóng lòng của Tống Á Hiên ngày càng tăng lên, vì vậy Tống Á Hiên không thể không đẩy nhanh tốc độ, không kịp chú ý đến người đang lảo đảo phía sau.

Trên sân thượng, Tống Á Hiên đem Mã Gia Kỳ dồn vào góc tường, đặt hai tay lên eo của Mã Gia Kỳ, cúi đầu hỏi:

"Mã Gia Kỳ."

"Làm sao vậy." Thanh âm trong trẻo mềm mại cất lên, trái tim Tống Á Hiên rung động, tai như được rót mật, phần nào làm dịu đi sự cáu kỉnh khó chịu lúc trước.

"Cậu đang chơi trò giả vờ ngốc với tôi đấy à?"

"Tôi đây theo đuổi cậu hơn một tháng, cậu không có cảm giác gì sao?"

"Bánh ngọt hơn một tháng qua cũng không cảm hóa được trái tim cậu sao?"

"Mã Gia Kỳ, cậu đừng có mà giỡn mặt với tôi."

"Đồng ý hay không, hả?"

"Tôi rất hung dữ, cậu mà không trả lời thì đừng trách tôi ác."

"Ngoan, làm bạn trai của tôi được không?"

Rõ ràng là giọng điệu còn muốn quyết liệt hơn chút nữa, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt sợ đến trắng bệch của Mã Gia Kỳ, Tống Á Hiên thật không nỡ, giọng nói lại dịu đi.

"Nhưng tôi là một đứa xấu xí."

Tống Á Hiện bị dáng vẻ nghiêm túc này của Mã Gia Kỳ chọc cười.

" Cậu cho rằng tôi nhìn rõ được mặt cậu chắc?"

Tống Á Hiên thấy Mã Gia Kỳ nhăn mặt, có chút đau lòng, nhéo cái cằm nhỏ của Mã Gia Kỳ, giả bộ hung hăng hỏi: "Có đồng ý hay không, tôi sắp bị cậu làm cho nghẹn chết rồi."

"Mẹ không cho phép yêu sớm."

Tống Á Hiên quả thật bị Mã Gia Kỳ làm cho tức chết mà, tay lại nhéo khuôn mặt trắng trẻo của Mã Gia Kỳ, dỗ dành nói: "Vậy chúng ta bí mật yêu đương nhé, được không?"

"Nhưng mà nghe nói cậu đào hoa như vậy, bạn trai bạn gái thay có khi còn thường xuyên hơn cả thay quần áo."

"Cậu còn hung dữ nữa."

"Cậu còn bắt nạt tôi nữa."

"..."

Tống Á Hiên nghe Mã Gia Kỳ kể về những lần bị bắt nạt, từ những việc nhỏ nhất.

Sau đó, Tống Á Hiên nghe thấy Mã Gia Kỳ chốt hạ một câu cuối: "Đợi tôi suy nghĩ một ngày, được không."

Tống Á Hiên không thể giải thích được cảm xúc của mình lúc đó, nhưng cảm nhận được trái tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Tống Á Hiên thực sự muốn nói với Mã Gia Kỳ rằng mình đã bày tỏ hết tâm tình rồi, nếu như Mã Gia Kỳ mà còn không đồng ý nữa thì bản thân sẽ phát điên mất.

Nhưng thấy Mã Gia Kỳ ngoan ngoãn ngẩng đầu nhìn mình, Tống Á Hiên vẫn bình tĩnh cúi đầu nói: "Được."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top