Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

xv.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Kim Chaewon, con làm tiến độ của chúng ta bị đình trệ rất nhiều. Con không có lời giải thích nào với ta sao?

Đáp lại cái giọng nhừa nhựa chán ngắt của lão, Kim Chaewon quăng mình xuống chiếc nệm ghế êm ái, kiêu căng nói:

-Lão già phiền phức. Tôi không có mướn ông lo cho tôi. Ngay từ đầu cũng không có nói phải làm nhiệm vụ nhanh hay chậm. Bây giờ ông lại ăn vạ cả tôi đấy à?

Kim Hyun Seok hoặc là tính tình hiền lành không nỡ la mắng con gái mình, hoặc là không chấp nhặt tính khí nóng nảy của nó nên cũng không nói gì mà trực tiếp gật đầu, phong thái cũng không giống như Kim Chaewon, điềm nhiên đến phát bực

-Ồ, Chaewonie lớn rồi, sao mãi vẫn bướng bỉnh thế nhỉ?

-Từ lúc nào mà ông bày đặt gọi tôi là Chaewonie vậy. Nghe đã thấy buồn nôn, có gì mau nói, tôi muốn về nhà

Lão Kim vẫn đặc biệt cười hiền hậu. Lão nói:

-Vốn dĩ nơi này là nhà con, con còn muốn đi đâu? Lúc Huh Yunjin gọi con là Chaewonie như vậy lại chẳng thấy con phản ứng như thế, con lại đi thiên vị người ngoài sao? Con xem, ta nuôi con lớn chừng này rồi, đây có phải là vong ân bội nghĩa không?

Kim Chaewon đứng bật dậy thét lớn:

-Ông còn dám nói bốn chữ vong-ân-bội-nghĩa với tôi sao? Sau tất cả những gì ông làm với mẹ tôi, người bị ông bán đứng chỉ vì lợi ích riêng cho một -mình -ông! Sau tất cả ông đều một tay che trời, không một ai biết đến sự tồn tại của mẹ tôi. Trừ tôi ra, Kim Hyun Seok à, tôi còn nhớ, và tôi còn nhớ rất rõ!

-Kim Chaewon!

Chị nói:

-Lão già độc ác, nếu không vì ông thì mẹ tôi cũng không chết. Sao ông không chết quách đi cho rồi!

Chát!

Má phải liền theo tiếng động mà đỏ ửng lên, gương mặt lệch hẳn sang một bên với đôi đồng tử nở căng ra như không thể lường trước được. Kim Chaewon đưa tay lên sờ lên vết đỏ tội nghiệp, bất giác nhận ra khắp mình đều đang run rẩy

Là sợ hãi hay ghê tởm?

Lão Kim Hyun Seok trông mới thật sự hoang mang. Lão đứng chết trân và môi cứ mấp máy không ngừng. Cứ nhắc tới chuyện cũ là lão lại mất kiểm soát, lão hành động đều trong vô thức

Kim Chaewon mỉa mai:

-Nếu ông gọi tôi tới đây chỉ để trưng ra bộ mặt giả tạo đó rồi dùng danh phận người cha tuyệt vời đó ra với ý muốn dạy dỗ tôi, thì xin kiếu. Ông căn bản không xứng để làm cha tôi, nhất là khi chính tay ông đày đoạ mẹ tôi tới khi chết

Chị nhận thấy mình đang cười, vui mừng tới hưng phấn. Từng tế bào trong người đang nhảy múa vì thích thú. Mang theo sự kì lạ của cảm xúc đó ra khỏi cái nơi lạnh lão và u tịch đó. Kim Chaewon đi thẳng về nhà

.

Từ nhỏ đến lớn chưa từng bị cha đánh, Kim Chaewon uất đến phát khóc. Quay trở về, hốc mắt chị ửng đỏ, má phải vẫn nhức nhối, vươn tay về phía Kazuha:

-Mau ôm chị

-Kim Chaewon, chị sao vậy? Nửa đêm rồi còn tới tìm em, chị bảo đi công tác cơ mà, sao giờ đã về rồi?

-Chồng ơi, ôm

Kazuha ngây người, bóp chặt cằm chị nói:

-Gọi thêm một tiếng nữa. Mạng của em đều cho chị

Kim Chaewon vốn dĩ đang không vui cũng bật cười, ngoan ngoãn nói:

-Chồng ơi~

Em lập tức thả chị ra, quay người cầm ngay lấy dao gọt hoa quả trên bàn. Làm cho chị cũng phát hoảng

-Dừng dừng dừng! Đừng nói là em định tự sát thật đấy nhé?

Khoé môi khẽ nâng lên: -Chị coi thường em đấy à. Đã nói rồi thì nhất định phải làm, sao có thể phụ lòng người yêu mình được chứ

Kim Chaewon vội giật phắt lấy con dao ném ra xa, mặt tái mét nói:

-Không cho em chết

-Vậy được, sau này tất cả đều nghe chị.

Sau khi nằm gọn trong vòng tay ấm áp của em, tận hưởng chán chê cảm giác an toàn kì lạ từ Kazuha, Kim Chaewon mới từ từ nói:

-Sân bay quốc tế Icheon, 4 giờ chiều, cổng sau

-Hả?

Kazuha chỉ kịp nghe, chưa kịp hiểu nội dung của những ngôn từ cụt lủn kia thì lại nghe chị nói tiếp

-Em muốn bắt Kim Hyun Seok mà. Chị nghĩ kĩ rồi. Ngày mai cứ cho người tới, tốt hơn hết là càng đông càng tốt, cứ mai phục ở đó chắc chắn sẽ bắt được lão. Lão Kim ngày mai sẽ có cuộc giao dịch lớn với một tay buôn lậu ma túy trái phép.

Áp hai bàn tay của mình vào gương mặt nhỏ nhắn của chị, Kazuha ngạc nhiên nói:

-Chị..sao lại giúp em? Ông ta là cha ruột của chị

-Thì sao chứ? Vốn dĩ chị đã luôn ghét bỏ lão. Chính lão đã gián tiếp đẩy mẹ chị vào đường chết

Kazuha cũng bắt đầu hiểu ra. Đó giờ Kim Chaewon chưa từng nhắc tới mẹ ruột, em cũng đã ngờ ngợ rồi, nên cũng không tiện nhắc tới. Càng không ngờ người giết bà ấy lại là Kim Hyun Seok.

Kazuha bỗng nhiên cảm thấy chua xót. Ngay từ khi sinh ra đã không ai có thể tự chọn cho mình một cuộc sống như ý muốn. Có những người như em, dù có áp lực, có bất mãn nhưng dù sao cũng có cha có mẹ, đều là những người làm ăn chân chính đáng ngưỡng mộ cả. Lại còn có những người như chị, tưởng như hạnh phúc, nhưng lại phải sống trong sự dưỡng dục của một kẻ đã giết mẹ mình, vô cùng bất hạnh.

Không thể nào không nghe theo cha mình mà đi sai con đường trong chính cuộc đời của mình. Còn có thể ác độc tới mức nào

-Lão đã làm gì?

Sự tò mò trong vô thức bật ra thành lời, Kazuha giật mình nhận ra câu hỏi có phải quá nhạy cảm không, nhìn ánh mắt bối rối của Kim Chaewon liền vội vàng xua tay

-Em xin lỗi. Chị không cần phải nói cho em biết đâu. Tất nhiên, chị cũng không muốn nhớ lại..

-Lão bán bà ấy cho một gã giàu xổi, lấy tiền phát triển sự nghiệp. Gã bức chết mẹ chị, khiến bà ấy sống không bằng chết, cuối cùng tự vẫn. Tiền tạo nên quyền lực, tiền tạo nên luật lệ, tất nhiên tiền sẽ che giấu được hết thảy những tội ác của chúng. Chị nghe lén được cha nói chuyện với gã, nhưng họ không ai lại đi tin lời một đứa trẻ năm tuổi cả

-Chị..

Màu giọng trầm buồn nhanh chóng bị đẩy sang một bên. Kim Chaewon tay véo má em thật mạnh, tươi cười nói:

-Không sao, dù gì thì chuyện cũng qua lâu rồi. Bây giờ chị cũng có người yêu xinh gái thế này, bà ấy chắc chắn sẽ rất vui!

Kazuha gật đầu:

-Chị, tin em. Nhất định sẽ khiến cho Kim Hyun Seok chết không toàn thây!

-Được. Nếu được thì huy động cả đoàn đội của Huh Yunjin nữa, cậu ta cũng khá hữu dụng. Em nhớ phải cẩn thận nếu như..

Trong cổ họng phát ra một tiếng ưm ngọt ngào, phiến môi đỏ hồng đã bị chiếm lấy, không thể nói thêm từ nào

-Em biết rồi mà. Tất cả đều nghe theo chị, được không

.

-Kim Chaewon! Chuyện lớn như vậy chị lại không nói với em, lại để Kazuha biết trước cả em. Chị có còn lương tâm không?

Kim Chaewon vội lấy hai tay bịt tai lại. Lợi dụng chiều cao thấp bé cúi đầu lách qua chỗ trống tiến vào trong nhà

-Chị có nghe em nói không đấy! Em có còn là người yêu chị nữa không? Đồ tồi tệ, chị hết yêu em rồi, chị không yêu em nữa!

Chụt!

-Chị hôn cái gì! Chị tưởng chị hôn một cái là xong hả?

-Ồ

Chụt!

-Vậy hai cái là được chứ gì. Em trật tự đi, ồn ào quá

Huh Yunjin khoanh tay, phồng má

-Chị ngoài mỹ nhân kế ra thì còn có thể làm cái gì khác không?

Kim Chaewon nhìn thẳng em mà không né tránh chút nào, đôi mắt tròn chớp chớp mấy cái:

-Vậy em nói xem, em có bị trúng kế không nào?

Huh Yunjin hiếm lắm mới thấy chị tỏ ra dễ thương, liền cười xoà hôn chị một cái nữa

-Có. Mỹ nhân kế của nàng mạnh quá, ta không đỡ nổi. Đành vậy, ta phải nghe lời nàng thôi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top