Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

EP.0 : Một tuần sau khi tai nạn xảy ra

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ngày 19 tháng 4

• 9 giờ 45 phút

"Em đã ăn sáng đầy đủ cả rồi chứ, HA WON?"
đã xem.


"Dạ rồi."

"A, tốt, tốt rồi."
"..."
"Chị mong hai chị em mình sẽ có thể hợp tác với nhau một cách dễ dàng"
"Em biết mà"
"Giống như khi được nói chuyện trực tiếp với nhau vậy.

đã xem 3 phút trước.

"..."
"Chị sẽ là người chủ động nói chuyện trước nhé?"
"Nếu theo đà như vậy, có lẽ em sẽ cảm thấy bớt e ngại hơn."
"Chị cũng nghe JAEMIN kể về em"
"Nhiều."
"Nên chị cũng biết em ít nói."
"Đặc biệt là trong tình trạng khủng hoảng tâm lí như này, thật sự không tránh khỏi được.."

":)"

".."
"Chà.."
"Có vẻ sáng hôm nay mưa to em nhỉ?"
"Trời sầm tối lại"
"Tưởng như là buổi đêm luôn rồi."

"Sau vụ tai nạn hôm ấy thì ngày nào cũng mưa mà chị."

"...Phải"
"Từ hôm 12 tới giờ cũng đã được 1 tuần rồi mà mưa suốt"

"Cũng tốt thôi."
"Ít nhất có ông trời khóc cùng em."
":)"

"Phải rồi."
"Ngày 12 là sinh nhật của em mà nhỉ?.."
"..Cho chị gửi lời chúc mừng sinh nhật em nhé?"

"Xin lỗi chị."
"Nhưng em không muốn ai chúc mừng sinh nhật em nữa."
"Em cũng không muốn mình thêm tuổi mới nữa."
"Em ghét ngày sinh nhật của em."
"Em hận ngày ấy."
"Chỉ vì mừng ngày em sang tuổi mới mà-"
"....."
"Bỏ đi ạ."
"Nói chung là"
"Em không còn coi sinh nhật của em là cái quỷ quái gì nữa"
"Nó là nguyên nhân vì sao mà khiến cho RENJUN mất"
"Em đã giết anh ý."
"Một cách gián tiếp."

"..."
"Chị... xin lỗi."
"Mình đổi chủ đề để nói nhé?"
"..Em.. Bây giờ như nào rồi?"
"Tâm lí có ổn định hơn không?"

"Em thậm chí còn không biết tâm lí mình ổn hay chưa."
"Nhưng em biết rằng.."
"Em rất yêu cuộc đời của em."
"Yêu cuộc đời muốn chết đi được"

đã xem 1 phút trước.


* Ghi chú : Tôi đã có 30 phút nhắn tin với cô bé WON HA WON sau tròn 1 tuần khi vụ tai nạn xảy ra vào tối ngày 12 tháng 4. Cô bé ít nói, nên tôi không thể hoàn thiện nhiệm vụ đúng như kế hoạch- trò chuyện và động viên cô bé trong hơn 1 tiếng rưỡi, song trong cuộc hội thoại ấy vẫn đủ để thấy rằng WON HA WON chưa vượt qua được cú sốc tối hôm đó hoàn toàn, và thậm chí, cô đã gặp khủng hoảng tâm lí, và tệ hơn nữa, theo như cậu bạn cùng lớp của tôi- NA JAEMIN- nói rằng, trong một lần quá lo lắng sợ cô bé không chịu ăn uống gì (chính xác là trưa ngày 17), anh đã mang cháo tới nhà cô thì đã thấy cô nằm bất động trên sàn nhà ở phòng khách với con dao rọc giấy dính máu trên tay và một vết rạch rất dài và khá là sâu (gần như suýt nữa phải đi khâu lại) trên cổ tay phải đang chảy máu lêng láng. Kết quả là đã may mắn cứu được cô bé khỏi tình trạng thiếu máu trầm trọng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top