Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHAP 8

Đúng 5 phút sau

-Cho hỏi cô nào tên Đỗ Thị Hà ạ?

-Ơ là tôi

-Chào cô,tôi là thư ký của Lương Tổng,Lương Tổng có gửi cái này cho cô ạ

-À vâng,tôi cảm mơn

Đỗ Hà tay cầm túi đồ trong đầu xuất hiện 1001 câu hỏi,gì nữa đây phó giám đốc công ty này lạ thật,mang theo túi đồ về chỗ ngồi,Tiểu Vy với Ngọc Thảo thấy túi đồ trên tay Đỗ Hà không ngừng tò mò nhất là Tiểu Vy

-Gì đó,mới đi làm có 2 ngày mà được trai tặng đồ hả bà

-Ăn nói xà lơ

-Chứ cái gì đó mở ra cho hội chị em xem với

Đỗ Hà mở túi đồ ra,ú òa đó là một đôi giầy adidas màu trắng nha,Ngọc Thảo thấy đôi giày thì mắt sáng rỡ

-Aaaaa đôi giày adidas này tao thích lắm nè ủa mà khai mau cái này ai tặng mày

-Th...thì Lương Tổng đó

-Giề,sếp sộp vậy,để mai tao cũng giả bộ té coi có được đôi giày nào không

Thật bất công quó,tại sao Đỗ Hà có mà Tiểu Vy không có,Tiểu Vy cũng muốn có.Ngọc Thảo đánh vào đùi Tiểu Vy

-Mày tỉnh ngủ chưa vậy hả,nhìn Hà thấy là muốn yêu nhìn mày thấy là muốn...

-Sao muốn gì hả

-Thôi thôi tao xin 2 đứa bây,không cãi nhau ăn không ngon hay sao í

-Bữa nào tao đi chơi với bạn mày cho tao mượn nhé khè tụi nó mới được_Ngọc Thảo

-Nữa nữa rồi đó_Tiểu Vy

-Ê mà lỡ mốt mày với Lương Tổng có "ấy" thì cũng đừng quên tụi này nha,chuyển khoản mỗi đứa vài tỷ xài chơi_Ngọc Thảo vừa nói tay giả vờ lau nước mắt

-"Ấy" là cái gì vậy_Đỗ Hà

-Là quen nhau đó bà_Tiểu Vy

-Hả,thôi khùng điên quá đi nha_Đỗ Hà trên tay cầm đôi giày mới tinh thầm dặn lòng có dịp sẽ gửi trả lại cho Lương Tổng bởi vốn dĩ nó không phải của mình,mang thử vào chân,nhìn cũng vừa vặn ấy chứ


Chiều hôm đó,đồng hồ vừa điểm 5:00 tất cả nhân viên công ty đều đồng loạt chuẩn bị ra về

-Ê nè Hà chân đau vậy đi được không hay để Vy nó dìu mày xuống_Ngọc Thảo

-Thôi bị đau chân chứ có bị tật đâu mà đi không được chỉ là đi chậm hơn bình thường thôi_Đỗ Hà

-Vậy tao với Ngọc Thảo xuống lấy xe trước rồi chở mày đi khám cái đã rồi về_Tiểu Vy

Đỗ Hà gật đầu xong chuẩn bị thu xếp đồ đạc,chân đau đi lại khó khăn,từ chỗ ngồi ra tới cửa cũng là một hành trình dài nữa huống hồ chi tới nhà xe hên là sáng nay dậy trễ nên cô book grab đi làm,cô bám tay vào tường để đi,vừa vặn nắm tay cửa,bất ngờ khi thấy bóng người cao đáng đứng dựa người vào tường trước phòng còn ai vào đây ngoài...

Lương Thùy Linh nữa,chuyện là cô suy đi nghĩ lại vẫn cảm thấy bứt rứt lương tâm chuyện hồi sáng nên cô quyết định sẽ đích thân chở Đỗ Hà đi khám chân,nên Đỗ Hà vừa mở cửa ra thì bất ngờ khi thấy Lương Thùy Linh đang đứng bấm điện thoại,trông cũng bận rộn

-Lương Tổng sao chị ở đây

-Không ở đây thì ở đâu,đi thôi

Lương Thùy Linh vừa nói vừa tiến đến nắm tay Đỗ Hà kéo đi khiến cô hoảng hốt vừa thêm cái chân đang đau nữa nên đã ngã xuống,Lương Thùy Linh giật mình ngồi xuống đập tay vào trán mình thôi chết quên mất em ấy bị đau chân

-Em có sao không,tôi xin lỗi tôi quên mất

-Kh...không sao mà đi đâu vậy ạ?

-Thì tôi đưa cô đi bệnh viện khám chân nè cho tôi xin lỗi chuyện lúc sáng dù sao cũng một phần là lỗi của tôi cơ mà

Đỗ Hà nghe xong thì liền múa tay múa chân liên tục,lắc đầu từ chối

-Ơ không cần đến Lương Tổng đâu ạ phiền chị rồi,tôi có thể tự đi khám được

-Cô cãi lời tôi sao???

-Không có ý đó nhưng mà...

-Không có nhưng nhị gì hết,mày cô khỏi đi luôn đi tôi bế cho nhanh

Nói xong tay Lương Thùy Linh kéo lấy túi của Đỗ Hà mang vào rồi nhấc bổng Đỗ Hà lên bế cô đi.không còn cách nào khác từ chối cũng không được trước sự kiên quyết của cô đành ngậm ngùi mặc cho cô làm suốt quãng đường Đỗ Hà úp mặt vào vai Lương Thùy Linh tránh cho người khách nhận ra,thực chất cô đi thang máy dành cho ban lãnh đạo nên đi thẳng xuống tầng hầm gửi xe riêng luôn

-Chời má có khi nào nó xĩu trên đó rồi không_Tiểu Vy

-Tao cũng sợ chứ nãy giờ tao với mày đứng chờ hơi bị lâu rồi đó,để gọi cho nó thử coi_Ngọc Thảo

Ổn định trên xe,Đỗ Hà nhận được cuộc gọi của Ngọc Thảo,thôi chết quên luôn 2 nhỏ bạn phải đứng chờ mình,cô không bắt máy vội mà nhìn sang Lương Thùy đang thắt dây an toàn,thắc mắc sao không bắt máy Lương Thùy Linh quay sang nhìn Đỗ Hà thấy cô đang nhìn ánh mắt mong chờ

-Nghe máy đi đừng để người bên kia chờ đợi

Nói rồi cô đạp ga cho xe lăn bánh ra khỏi hầm xe,được sự đồng ý của Lương Thùy Linh cô bắt máy

-Alo

-Ê ê nói bắt máy rồi nè,nè Hà sao lâu quá không thấy mày xuống vậy ?

-Hai bây về trước đi tự nhiên tao nhớ chiều nay tao có việc bận rồi tao tự đi khám sau cũng được

-Chời chời mày khùng hả Hà,chân bị đau mà còn đi đâu nữa mà có Tiểu Vy đỡ mày đi còn khập khiễng mà giờ còn đòi đi khám 1 mình

-Có gì bạn tao đưa tao đi mày đừng lo

-Ờ mày đi rồi tranh thủ về sớm nghỉ ngơi chân bị vậy hạn chế đi lại nha má

-Ừm biết rồi,thôi cúp máy nha

-Ừa

Ngọc Thảo vừa cúp máy,Tiểu Vy lao vào hỏi tới tấp

-Sao sao nó nói gì vậy?

-Nó nói nó có việc đi khám với bạn rồi

-Chời chân bị vậy còn sung sức dữ vậy chời,giờ sao

-Giờ đi zề chứ sao nữa hay muốn ở đây??


Đỗ Hà vừa tắt máy,Lương Thùy Linh kế bên tập trung lái xe,cô thì ngước ra cửa sổ ngắm nhìn đường phố

-Giày lúc sáng tôi gửi mang vừa chân chứ?

Đỗ Hà giật mình,phải rồi chuyện đôi giày nữa

-Cũng vừa ạ,cảm mơn Lương Tổng

-Gọi tôi là chị được rồi,đặt cách riêng cô được gọi tôi là chị đó

-Nhưng mà gọi vậy thì kì quá ạ

-Kì gì đâu tôi cho phép ai dám ý kiến

-V...Vâng,nhưng mà trông đôi giày cũng đắt tiền để mai tôi gửi trả lại cho chị nha

- Thôi cô giữ đi tôi tặng cô coi như xin lỗi đó cũng không có nhiêu đâu

Vừa đến bệnh viện,đây là bệnh viện mà Sen Vàng nắm cổ đông lớn nhất nên việc 4 cô lui đến khám bệnh sẽ được hưởng đặc ân đặc biệt cũng như miễn phí,cho xe đậu vào bãi xe,Lương Thùy Linh vòng qua bên kia mở cửa cho Đỗ Hà,tay với lấy túi đeo vào,rồi bế lấy Đỗ Hà tiến ra đại sảnh,vừa thấy Lương Thùy Linh bước vào các cô ở quầy tiếp nhận bệnh nhân đều hoang mang và bất ngờ vì Lương Thùy Linh đang bế cô gái lạ nhưng không dám hỏi

-Khỏi hỏi,sắp xếp cho cô gái này một bác sĩ khám về chân bị đau

-D...dạ mời Lương Tổng đi hướng này





-Hmm,chỉ là bong gân nhẹ thôi,tôi sẽ kê thuốc giảm đau cho cô

Vị bác sĩ già vừa xem chân cho Đỗ Hà xong tay tháo mắt kính ra rồi nói,Lương Thùy Linh mặc vest đeo túi đứng kế bên quan sát một loạt hành động thăm khám của ông làm ông ấy hơi hoảng sợ,ông đoán có vẻ như cô gái này khá là quan trọng với Lương Thùy Linh đây nên ông ấy không dám để sơ xuất gì cả

-Tôi khuyên Lương Phu Nhân nên hạn chế việc đi lại nha

-Ơ bác ơi cháu...cháu không phải là Lương Phu Nhân đâu ạ cháu chỉ là nhân viên thôi ạ

Đỗ Hà nghe bác sĩ kia gọi cô Lương Phu Nhân thì hoảng hốt phải lên tiếng đính chính lại,phải rồi từ lúc Lương Thùy Linh đưa cô vào bệnh viện một loạt hành động cũng đủ khiến cho người khác hiểu lầm cô và Lương Thùy Linh yêu nhau,Lương Thùy Linh đương nhiên cũng bất ngờ nhưng thay vì tức giận cô lại cảm thấy vui vui

-Không cần phải nhập viện theo dõi sao?

-Dạ không cần đâu ạ

-Vậy thôi,tôi xin phép

Gật dầu cuối chào bác sĩ cô đỡ Đỗ Hà đứng dậy,hoàn tất thủ tục nhận thuốc,trên xe Đỗ Hà thắc mắc quay sang hỏi Lương Thùy Linh

-Sau lúc nãy bác sĩ gọi em là Lương Phu Nhân chị không lên tiếng đính chính lại chứ

-Tôi thấy để họ hiểu lầm vậy cũng vui mà

-Chị...

Đỗ Hà cứng họng không cãi lại Lương Thùy Linh miệng lưỡi chị ta bén thật hèn gì mới giữ vững chức phó giám đốc công ty cô chịu thua trước sự bá đạo của Lương Thùy Linh

Ọt ọt

-Hửm tiếng gì đó???


END CHAP

Mấy ní ơi chắc tui ra trễ trễ quá tại đang bị chấn thương tay 🥲 mong mấy ní hoan hỉ vui vẻ vô tư giúp tui nhe!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top