Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

C11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jung Jinsoul cảm thấy mình thật sự là kẻ mâu thuẫn. Từng rất nhiều lần muốn tự sát, và mỗi lần rơi vào khủng hoảng nàng đều đi đến con đường cùng cực. Nhưng mà khi nguy hiểm qua đi, khi cơn cùng quẫn dịu xuống, nàng lại trở thành một kẻ trân trọng sự sống hơn ai hết.

Bằng chứng là khi nàng cật lực lao ra ôm lấy một đứa bé đang chơi đùa trên đường và một chiếc xe không kịp phanh đã suýt nữa tông chết em bé. Jinsoul không trách đứa bé ấy không cẩn thận, chỉ lặng lẽ đặt em xuống lề, rồi rời đi, đợi khi người thân em ấy đến thì mới thật sự biến mất khỏi tầm mắt mọi người xung quanh và trở về nhà với vết thương đang chảy máu ở vai.

Jung Jinsoul gấp lại cuốn sách đang đọc dở dang, trong bụng cảm thấy đói, vai cảm thấy đau, thân thể kịch liệt mệt mỏi. Vết thương đã được một người bạn là nữ tên Rian của anh hai sơ cứu kĩ lưỡng và băng lại kín đáo, nhưng không tránh khỏi còn đau ê ẩm. Chị do còn có công việc nên rời khỏi nhà lúc trên dưới chín giờ, nàng thì sẽ cảm thấy áy náy nếu làm phiền chị gái tốt bụng ấy nên đã để chị rời khỏi. Từ sáng đến trưa, trong bụng không có gì.

Jung Jinsoul đứng dậy đi vào bếp, lấy ít rau với cá ra rồi nấu một món tạm. Nếu không phải do bao tử đang mãnh liệt kêu than thì nàng sẽ không làm, bởi nàng không có tí hứng thú nào với việc bếp núc.

Vừa bận bịu nấu nướng, trong đầu lại bắt đầu lơ đãng đi đến suy nghĩ khác.

Một giọng nói dịu dàng lần nữa vang lên. Nó cho rằng nàng thật sự khó hiểu. Trân trọng mạng sống và niềm vui của người khác, lại chán ghét và khinh rẻ mạng sống của chính mình. Con người sống trên đời ít nhiều cũng phải biết yêu thương bản thân, không thì cũng hãy nghĩ cho mình một chút, nhưng nàng thì ngược lại, nàng chưa bao giờ chịu suy nghĩ cho mình. Chưa bao giờ chịu nghĩ xem cơ thể mình hôm nay chịu bao nhiêu thương tổn, chưa bao giờ xem mình là kẻ đáng sống, cũng chưa bao giờ cho rằng mình nên tồn tại, chỉ đơn giản là ghét chính Jung Jinsoul đang sống sờ sờ của hiện tại.

Ba năm định cư ở Thụy Sĩ, trải qua nhiều biến cố, nàng chẳng đút kết cho mình được cái gì ra hồn. Mỗi lần nghĩ đến thế, lại bắt đầu sỉ vả, chán ghét, trù ẻo, thậm chí là rạch tay tự làm mình đau. Cái cảm giác mà cả suy nghĩ của mình cũng không điều khiển nổi khiến nàng vừa bực bội và khó chịu. Có một điều đặc biệt là mỗi khi nàng rơi vào khủng hoảng, suy nghĩ lại mạch lạc đến khó tin. Bởi những lúc ấy, chỉ có những thứ tiêu cực chạy qua đầu nàng.

Jung Jinsoul khi chưa trầm cảm đã luôn ngủ không sâu, giấc ngủ lúc nào cũng chập chờn, đến mức nàng phải dùng thuốc ngủ hằng ngày và chỉ ngừng trước đợt tự tử trước kia khoảng một ngày. Do nhiều thứ cùng hoàng hành trong một thân thể, nàng dễ dàng rơi vào hoảng loạn, mỗi lúc ấy, nàng gọi là cơn khủng hoảng.

Có nhiều lý do khiến nàng rơi vào trạng thái như vậy. Như là: tự xem mình là kẻ vô giá trị, không đáng sống; sỉ vả bản thân một cách vô tội vạ; bị người khác dòm ngó với cặp mắt dò xét; khi nàng có ý nghĩ tự hại.

Cứ mỗi khi khủng hoảng xảy đến, những điều mà Jinsoul chôn giấu luôn xuất hiện một cách rõ ràng đến tàn nhẫn.

Nàng sợ mỗi khi mình rơi vào khủng hoảng, nàng sẽ mất kiểm soát, cảm giác như thể mọi điều tích cực đều biến mất và tiêu cực theo đó sẽ xuất hiện, chúng nhấn chìm nàng, giết chết chút lý trí yếu ớt, tàn nhẫn phơi bày những nỗi đau, nỗi uất khổ, nỗi kinh hoàng và nỗi sợ hãi mà nàng đã luôn vất vả che giấu. Trong những cơn đó, nàng bất lực đến muốn hét lên rằng nàng muốn chết, chết để giải thoát, chết cho sướng cái thân nàng và nhẹ cái vai của mọi người. Hoặc nếu nàng không chết, nàng sẽ vô tình vì mất kiểm soát mà làm hại người khác, đó là điều tồi tệ nàng hận nhất trên đời.

Những điều đáng ghét đó, Jung Jonggin anh ấy nghe hết, anh ấy biết, nhưng lại tiếc rằng anh không bao giờ có thể thấu hiểu.

Trái tim của anh rất ấm, nhưng cái lạnh của trầm cảm đã đánh bại nó hoàn toàn. Như cách mùa đông ác liệt đẩy bay ngọn gió ấm khỏi một khu vực và bao phủ lấy nó bởi cái rét lạnh.

_

Kim Jungeun hoàn tất mọi công việc còn lại, cô đã nhận lại đủ tiền lương trong ba năm làm việc vào hôm qua. Số tiền ấy, cô chuyển về cho gia đình hơn một nửa, nhưng bị ba mẹ từ chối, ba mẹ nói ba mẹ không cần tiền, chỉ cần cô hạnh phúc. Kim Jungeun chưa hiểu câu nói ấy nghĩa là gì, cho đến hôm nay, cô nhìn thấy tấm ảnh polaroid mà trước kia cô chụp cùng Jinsoul, tấm ảnh chưa từng có ai biết ngoài cả hai.

Cô nhớ Jung Jinsoul của cô, ba năm trôi qua nỗi nhớ chưa hề nguôi ngoai, đến mức mỗi khi về nhà, ba mẹ đều chú ý tới sắc mặt không mấy vui vẻ của cô, nhờ đó họ đoán ra con gái mình đang có suy nghĩ gì. Họ biết Jungeun yêu ai, quan tâm ai, nhớ ai, chỉ là không thể nói ra trực tiếp. Và rồi, ngày hôm nay, Kim Jungeun cuối cùng cũng hiểu.

Số tiền này, đủ để cô đi rất nhiều nơi, làm nhiều điều, đặc biệt là tìm Jung Jinsoul, tìm xem nàng đang ở đâu, có ổn hay không, có còn đau như trước hay không, và...có còn thích cô nữa hay không.

Cô không hề biết Jinsoul thích cô theo kiểu gì, cô chỉ biết mình thích nàng rất nhiều, thậm chí là yêu nàng hơn bản thân, lần ở trong kí túc xá, cô đã vội vã hôn nàng mặc kệ nàng nghĩ thế nào, có cảm xúc gì với mình.

Muộn phiền nhét tấm polaroid vào ốp lưng điện thoại, mỗi khi muốn cô đều có thể lấy ra xem.

Các thành viên khác đang ráo riết tìm công ty mới, hình như đã có công ty chiêu mộ họ về hết rồi, có riêng cô, hai hôm trước CEO của TopTier Labels đã đến tìm cô, ngỏ ý muốn cô về đầu quân cho họ, cô từ chối.

Kim Jungeun không muốn hoạt động nghệ thuật nữa, cô muốn làm một người đơn thuần, không là của công chúng, mà là của chính mình, làm những gì mình muốn mà không có gò bó hay ai đó quản lý. Chỉ như vậy, cô mới tự do tìm kiếm Jinsoul.

"Jinsoul, đợi em đến gặp chị."

Rồi lại yêu chị nhiều hơn nữa.

_

"Mười trong số mười một cựu thành viên Loona đã tìm được bến đỗ mới, có đến bảy thành viên đầu quân cho TopTier Labels!"

Mới đây, CEO của TopTier Labels đã lên tiếng xác nhận rằng tám thành viên bao gồm: Haseul, Yves, Heejin, Hyunjin, Gowon, Choerry, Olivia Hye, Yeojin đã gia nhập vào công ty. Ba thành viên còn lại là: Vivi đã trở về Hong Kong, Kim Jungeun rời khỏi giới giải trí, Kim Jiwoo đầu quân vào EC Entertainment và trở thành ca sĩ solo.

Tình hình sẽ được cập nhật tiếp tục!

Bên dưới bài đăng:

Cdm1: TopTier bên bển ngta nghía nhà mk từ hồi tin hẹn hò nổ ra r, giờ canh BBC nó vuột tay là hốt liền🤣 cơ mà Lippie rời K-pop thiệt hả m.n🥺

Cdm2: Vivi của em, Jungeun của em, em sẽ nhớ hai người lắm🥺

Cdm3: Cô CEO bên TopTier coi bộ thích mấy bé bên mk thiệc

Cdm4: Hốt đc 8 mem về cái đăng liền 8 cái post vs 8 cái story đem khoe lun

Cdm5: CEO TopTier tốt lắm á, hi vọng mấy đứa đc trả lương đầy đủ

Cdm6: Có ko giữ mất thì mất luôn nha BBC✌

Cdm7: Quẩy lên quý dị oy

Cdm8: Lại đc thấy Heejinie òyyy

Cdm9:  Tưởng Kim Hyunjin đầu quân dô Mèo&Bánh mì Entertainment chứ🤣🤣🤣

Cdm10: Có ai bít s Jiwoo lại chọn solo hok z ạ🥺
➝Xem phản hồi (100)
➝Cdm11: Tui nhớ là trc khi out Loona í, Jiwoo cs join 1 cái show, r có chú CEO bên EC í, chú đấy bảo chú đấy thích giọng Jiwoo cực, nên chắc là ms nghe xong tin Loona tan rã là chạy qua kiếm Jiwoo r
➝Cdm12: Jiwoo nổi sẵn r í, đi solo sẽ có tiềm năng hơn
➝Cdm13: @Cdm12 ô làm như mấy mem kia nugu🤡
➝Cdm12: @Cdm13 ủa t có nói z hả 🤨

Cdm14: Vivi qua Hong Kong lên live ráp điss BiBiXi 6 ngày 6 đuy ạk

Cdm15: Có khi nào Vivi mốt làm tíc tốc cơ hong( •̀ᄇ• ́)ﻭ✧

Cdm16: Kim Jiwoo hok biết sẽ làm nghề j, ca sĩ hay model nhỉ? Với cả nhớ Twilight quá tr, cũng nhớ Love Leter nữa🥺

Cdm17: M.n ai bị thâm nách hay nách nhìu lông liên hệ shop nha
➝Xem phản hồi (17)
➝Cdm18: Sốp có duyên dị

Cdm19: M.n ơi, CEO EC Entertainment có tốt hok dị
➝Xem phản hồi (1)
➝Cdm20: Ông ấy ko quỵt lương idol✌

Cdm21: Vẫn thích cô CEO TopTier hơn, bữa vụ của Win á, sau khi đính chính cho Win là cổ sa thải nguyên bộ phận nhân sự vs cả mẻ giám đốc lun, sa thải nhóm manager lun á, tuyển nhóm manager ms ngol nghẻ dữ dằn

Cdm22: mấy bé về vs TopTier là thấy an toàn r

Cdm23: Haseul sẽ có line nhiều hơn trong bài debut chăng🥰

Cdm24: hic, stan LipSoul mà giờ hai mẻ biệt tăm khỏi K-pop hết cả r💔

Cdm25; Tới giờ liệu còn bao nhiêu người nhớ tới JJS ngày đó đây?
➝Xem phản hồi (267)
➝Cdm26: Mị
➝Cdm27: +1
➝Cdm28: +1
➝Cdm29: Hôm ở sân bay...
➝Cdm30: "hong" nhớ âu🥺

Cdm31: Hên nay 31/3, chứ 1/4 có lâu t ms tin💔

_

Kim Jungeun kéo vali ra tới sân bay, ngồi ở ghế đợi đến lượt mình lên máy bay. Cô ăn mặc rất kín, không ai có thể phát hiện ra được cô. Lần này cô đi là đi trong yên lặng, không một ai hay biết, kể cả ba mẹ, cô đã để lại thư ở nhà.

Tay mở ra quyển sổ bìa cứng màu đen bóng, còn có một sợi vải nhỏ để đánh dấu trang, trên bìa có một tờ ghi chú nhỏ ghi tên rất nhiều quốc gia. Kim Jungeun lấy bút mực, viết lên trang đầu tiên.

Ngày 2 tháng 4 năm 2018.

Ngày đầu tiên em rời khỏi Hàn Quốc, hi vọng tìm được Jinsoul của em.

Gấp lại hai hàng chữ gọn ghẽ, Jungeun nghe theo tiếng phát ra trên loa, kéo vali chuẩn bị lên máy bay, từ mấy ngày trước cô đã ấn định nơi đầu tiên cô đi, là Ireland.

Mặc dù có hơi xa so với một người bình thường khi muốn tìm người thân. Cô biết rõ, Jinsoul sẽ không ở lại Hàn Quốc, thế giới rộng lớn, cô có cảm giác ở nơi nào, cô sẽ đi nơi đó.

Ngồi trên máy bay, Kim Jungeun ngó ra bên ngoài cửa sổ.

Sân bay dần mờ nhạt khỏi tầm mắt, mây trắng ẩn hiện dần trở nên rõ ràng, máy bay cất cánh rất nhanh. Kim Jungeun tựa đầu vào lưng ghế, điện thoại cài ở chế độ máy bay, cô chụp lại một tấm ảnh, thói quen từ lâu của cô, cô thường hay đăng ảnh khi ngồi trên máy bay của mình lên mạng xã hội. Bây giờ không thế nữa, cô không còn là idol, không có tài khoản riêng trên bất cứ mạng xã hội nào, ẩn mình hoàn toàn khỏi công chúng.

Từ nay về sau, sẽ chẳng còn nữ idol nào mang nghệ danh là Kim Lip nữa.

Cô đã sắp xếp mọi thứ đâu vào đấy, mỗi năm đến Tết đều sẽ về nhà, sau đó lại đi khắp nơi, định cư mỗi nơi một khoảng thời gian, vừa kiếm tiền vừa tìm Jung Jinsoul. Nói ra tuy có thể dễ như vậy, cô biết rõ ràng lúc thực hiện sẽ rất khó. Cũng không có sao cả, Kim Jungeun chấp nhận, cô chỉ không chấp nhận việc cô không tìm được Jinsoul nữa thôi. Trái Đất hình tròn, làm sao đoán định được sẽ gặp nàng ở đâu, gặp thế nào, nên giờ đây, những đất nước cô ghi trong lịch, chỉ là cô cảm thấy nó có thể là nơi Jinsoul sẽ tới.

Kim Jungeun khép mắt, đánh một giấc trước khi đặt chân xuống nơi đất khách quê người khi chuyến bay kết thúc và khi hành trình của cô thật sự bắt đầu.

Hàn Quốc thân yêu, vẫy tay tạm biệt người con nhỏ bé rời khỏi quê hương đi tìm lại một nửa thương yêu cho mình.

Cũng là lời tạm biệt dịu dàng nhất dành cho Kim Jungeun.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top