Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

𝓢𝓪𝓬𝓻𝓲𝓯𝓲𝓬𝓮

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiếng mưa rào nặng hạt trút xuống ngày một nhiều, ngập một khoảng trời vùng Seoul, cũng như ngập một nỗi lo lắng của người con trai đang ngồi trong phòng. Đôi mắt mở to nhìn một mảng tối thui trước mặt, cả cơ thể từng lúc lại run lên như cỗ máy đang khởi động. Tia chớp sáng chói từ ngoài lia vào bên trong ô cửa kính chiếu thẳng cách em chỉ vài centimet lại chẳng hề hấn gì với nỗi sợ đang ngày một đến gần.

Em đan tay vào với nhau rồi đặt chúng trên nền đầu gối đang dần trở nên cứng đờ vì giữ nguyên tư thế gập khúc được một thời gian, khắp nơi trong đôi mắt sâu hoắm ấy liên tục cử động, nhìn qua nhìn lại dù trước mặt chỉ là một màu tối đen. Đôi tay đặt trước mặt như muốn bấu rách da thịt, đến độ mùi tanh của máu cũng bắt đầu túa ra từ nước da trắng ngần.

Nỗi lo sợ của em đạt đến đỉnh điểm, khi tiếng bước chân phát ra từ đôi giày tây cách em chừng một bức tường vang lên càng lúc càng rõ, hoặc là do chủ nhân đôi giày ấy cố tình để em biết được rằng cái chết đang đến gần

' cạch ' là thứ âm thanh đầu tiên đối phương tạo ra từ cánh cửa gỗ đầu căn phòng. Hắn bước vào, thoáng đưa đôi mắt nhìn quanh căn phòng trống không dưới ánh đèn vàng được đặt trên trần, không quá sáng nhưng cũng đủ để người bên trong nhận thức được ánh sáng. Cánh mày khẽ nhíu lại rồi nhanh chóng dãn ra, chẳng mảy may tức giận, đôi chân sau khi xác định được vị trí lại lặng lẽ đi tới, lần theo sợi dây xích được móc ở đầu giường mà tiến về phía góc căn phòng cạnh tủ gỗ. Hắn một tay kéo tấm rèm sang một bên, lặng lẽ nhìn con mồi đang run sợ khi chuẩn bị vào tay bác thợ săn.

Em theo phản xạ ' a ' lên một tiếng khi tiếp cận với thứ ánh sáng vàng hoe trong căn phòng, ánh mắt theo chiều đi của cánh rèm rồi cũng thu về, gập người càng lúc càng bé nhỏ lại, chút nhận thức qua đôi mắt cũng chỉ là mũi giày tây của gã đàn ông giờ đứng cách em chừng một gang tay

" Đứng lên "

Hắn ra lệnh, căn phòng chỉ có hai người, và câu lệnh đó cư nhiên dành cho em, em nghĩ bản thân mình còn nhận thức của một con người để nhận ra điều đó. Hắn nói lần thứ hai, bằng tông giọng trầm mà lạnh lẽo đến đáng sợ, đôi mắt vẫn hướng về phía em trực chờ cào xé lấy cơ thể bé nhỏ này.

" Choi Byungchan "

Hắn gọi tên em, như cách tử thần gọi tên người phải nộp mạng, và em nghĩ em sống đến lúc này là đủ rồi.

Em chống hai tay xuống nền nhà lạnh lẽo tạo lực để đứng dậy bằng đôi chân đang dần mất sức. Đầu em vẫn cúi gằm xuống, lặng lẽ lê sợi dây xích bằng bạc đeo ở chân, từ từ đi đến chiếc giường kingsize rồi ngồi xuống mặt giường êm ái như muốn lún sâu vào đó, rồi cũng lặng lẽ nhìn người kia đang di chuyển về phía mình.

Sẽ không có mệnh lệnh gì nữa cho đến khi em đang đặt tay cởi nút áo thứ ba từ trên xuống hắn liền giữ tay em đồng thời lên tiếng ' Dừng lại '. Em thoáng chốc ngạc nhiên, tia vui mừng quả nhiên chẳng thể nào tồn tại. Em giương đôi mắt lên nhìn người đối diện, hắn không nhìn em, đôi mắt của hắn đang bận cùng tay tiếp cận thứ chất lỏng trên kệ cạnh giường ngủ.

Và đôi mắt của em không giữ được trạng thái ấy bao lâu liền nhắm tịt lại như bản năng khi cả cơ thể từ đầu tới chân hai giây sau đang ướt đẫm một mùi thoang thoảng của nho rừng cùng với màu đỏ mận đọng lại trên mí mắt dọc xuống xương quai hàm rồi đọng lại một vũng nhỏ trên xương đòn rồi thấm nguyên một mảng trắng của áo sơ mi, dính chặt vào cơ thể đằng trước của em, để lộ từng tấc thịt hé mở qua một màu tím của hơi rượu vang.

" Thế này mới kích thích "

Byungchan khó khăn mở đôi mắt nhưng lại cay xè nên nhắm tịt lại, đôi tay buông thõng vẫn đang rỉ máu ngoài da kia theo lực của người đối diện mà hiện giờ đã được trói chặt vào nhau bởi mảnh lụa đỏ vắt cao trên kệ của giường. Hắn tì trên giường, ổn định vị trí cho em ở giữa chiếc giường lớn, một tay xé toạc chiếc áo sơ mi đắt tiền nửa chừng kia, một chốc ngắm qua con mồi đang bị khống chế trước mặt.

Em hé đôi mắt đang cay xè vì chút rượu vẫn đang nhỏ giọt từ phía tóc mái rũ trước trán nhận ra hắn đang nhìn mình, hóa thành chút thỉnh cầu. Hắn dường như đang để ý đến em, để ý đến từng chữ mà em đang mấp máy khóe môi, khổ sở bật ra từng chữ vì cổ họng đã sớm hạn hán đến rạn nứt.

" Th..thuốc.. muốn... thu..ốc.. "

Phải nói hắn đã tiến lại gần em thêm một cự li ngắn để tiếp thu những gì vừa phát ra từ khoang miệng em, và cái cười mỉm xuất hiện khi hắn đã nghe được trọn vẹn cái thỉnh cầu của em. Hắn mạnh bạo túm lấy mái tóc đen tuyền kia về phía sau, đủ góc độ đến cạnh mặt của em đủ khoảng cách tiếp xúc với gương mặt băng lãnh của hắn

" Em muốn thuốc sao? "

" Ưm.. "

Em gật đầu nhẹ nhàng nhất có thể để tránh cái đau trên da đầu. Hắn cười mỉm nhìn em mím chặt môi, thả tay ra khỏi mái tóc ấy, đi đến hộc tủ bên cạnh lấy ra một đống vật phẩm ném ra trước mặt em. Byungchan nhìn qua lại trên đó, khuôn mặt chờ chết hiện lên muôn phần sợ hãi đống đồ chơi đủ thể loại được phô bày trước mặt, còn thứ em muốn thì chẳng thấy đâu.

Em ngước lên nhìn hắn, từ đôi tay chẳng có gì cho đến gương mặt nửa đắc ý ấy

" Tôi muốn em có được cảm giác thật "

Vì hắn sẽ là liều thuốc khiến em điên dại hơn thứ xuân dược rẻ tiền kia

Byungchan mười phần nghe được hết câu nói từ đối phương bắt đầu giãy nảy. Em không muốn làm tình với hắn, em muốn có thứ gì đó kích thích bản thân, để em tự quên đi những gì sắp xảy ra với mình.

Hắn đọc được suy nghĩ của em, dập tắt cái sợ hãi bằng việc đưa đôi tay lạnh lẽo như quỷ chạm đến vùng da non nớt ở sau gáy, khiến em theo phản xạ mà ngửa đầu ra sau, rất nhanh tiếp cận được đôi môi dày thịt sau vài giây hắn nhún người xuống tấm nệm.

Em biết bản thân nếu như giãy giụa có lẽ giây sau liền bị hắn nắm gáy bóp đến chết nên đành hé miệng, tự tạo đà cho hắn đưa chiếc lưỡi nhám đủ dư vị mà em cho là ghê tởm vào bên trong, rất nhanh cuốn được chiếc lưỡi đang rụt rè đến độ thiếu nước là rơi hẳn vào trong bụng kia mà trêu đùa, nghiêng đầu qua lại để nụ hôn càng sâu hơn, tiếng ' chọp chẹp ' phát ra luồn thêm với dòng chỉ bạc lan từ đầu lưỡi đến khóe môi, dọc theo xương hàm mà cẩn trọng nhỏ giọt với lớp màu tím mận trên vùng cổ. Byungchan biết cách hôn, lúc này cẩn thận hô hấp nhưng lại quên không phối hợp, hắn tức giận ra mặt khi nhìn thấy thái độ của em, không nhân nhượng ghim thật mạnh vào môi dưới mọng nước của em, chẳng mất vài tích tắc để xuất hiện những đốm máu đỏ càng làm đôi môi của em thêm quyến rũ.

Hắn bỏ qua đôi môi đang bốc mùi tanh nhẹ của máu, thu lại sợi chỉ bạc từ cánh môi của cả hai. Rồi mạnh bạo hơn tất thảy, ghì chặt đầu em lại gần nhất có thể, nhẫn tâm xuống tay mần da trơn dưới hõm cổ bằng đôi môi thô ráp của mình. Hắn một tay giữ lấy cơ thể đang bị trói trên cao, tay kia mò loạn đến ngực rồi xuống vùng bụng khơi gợi cảm xúc. Em nào quan tâm, bởi sự chú ý của em đang dồn vào những vết cắn hắn gây ra ở vùng da nhạy cảm, những vệt máu đỏ đang lọt ra ngoài rồi bám xung quanh những dấu hôn tím bầm, khắp vùng cổ của em đâu đâu cũng một vết lặp lại nhìn đến phát ngán.

Dường như sự kiên nhẫn của hắn đã không cho phép hắn để ý đến phần trên của em quá lâu, cái hắn muốn là phần dưới đang cương cứng của em kìa.

Hắn vuốt nhẹ tay từ vùng xương đòn dọc theo rãnh ngực rồi dừng lại ở chiếc thắt lưng ở phía trước, thành công khiến em nổi gai ốc khắp người. Thoáng một tiếng ' roẹt ', hơi gió lạnh lẽo của điều hòa phả vào khiến em nhận ra chiếc quần Tây của em đã được kéo đến đầu gối nơi em đang quỳ muốn mòn chiếc drap giường.

Hắn đang nhìn chiếc quần boxer độc nhất trên người em, và em biết hắn sẽ chẳng thể dễ dàng bỏ qua nó như vậy bởi nó đang chắn vật phẩm hắn đang thèm khát. Chỉ đúng một giây khiến em co người lại, cả thân thể những gì quý giá đã phô hết ra cho hắn xem. Hắn tiến đến gần, màn hành hạ thân xác của em chẳng còn bao lâu nữa.

Quả nhiên trực giác luôn đúng, giờ thì hắn đang cầm trong tay hai miếng kim loại nhỏ nào đó, đặt lên hai núm đào trước ngực của em. Gió điều hòa đã lạnh, giờ còn phải tiếp xúc với thứ kim loại lạnh gấp đôi này khiến em run bần bật. Cái run ấy càng tăng lên khi hắn chạm vào thứ đàn ông của em, nó cương cứng hưng phấn tột độ lúc hắn đang tăng tốc qua lại với nó. Nhưng chuyện lại dừng lại không quá lâu khi em đã xuất ra, làm hắn cụt hứng. Em thở dốc sau lần bắn thứ nhất, và lấy hơi chuẩn bị cho lần thứ hai hoặc là những lần liên tiếp cho đêm nay. Hắn lấy ra từ đống đồ một cái bọc màu trong, một tay đỡ lấy thằng bé đang rỉ màu đục lã chã dọc drap, đưa cái bọc ấy bao trọn lấy nó. Và sẽ bình thường nếu như cái thứ đang bao bọc lấy ' em ' bắt đầu hoạt động

" Ưm.. aaa.. "

Em rên lên một cách thuần thục, đôi tay treo trên cao bắt đầu giãy nảy theo bản năng. Hắn nhìn biểu cảm của em mà điều chỉnh tốc độ, không thể để em cực như vậy khi đêm còn chưa đến canh hai. Em từ từ cảm nhận rồi lấy lại nhịp thở đều đều, thứ này chẳng khác tay người là bao, được rằng nó là một cái máy, tính chuyên nghiệp phải nói là cao hơn tay người nhiều phần.

" Thoải mái chứ? "

" hừm.. có..ưm.. aaa!! "

Đang nửa chừng thỏa mãn, em cảm nhận đằng sau của mình có gì đó không đúng, rồi đùng một cái lực đẩy liền không thèm nhử, dương cụ giả giờ đã nằm yên vị trong hậu huyệt chưa được nới lỏng của em. Byungchan hét lên đau đớn, cảm nhận phía đằng sau phải chăng đã rách, cả thân muốn khuỵu xuống nhưng không thể, chỉ có thể cúi gằm đầu, mắt mở to đối diện với hiện thực tàn khốc

Sự tấn công cả trước cả sau đã khiến cả người em run rẩy liên tục, chốc chốc lại giãy đứng lên rồi lại ngã khuỵu xuống như con rối đang bị điều khiển. Mồ hôi nhỏ giọt thấm đẫm mảng áo sơ mi phía sau lưng, nhỏ giọt càng làm người em trở nên ướt át. Và em biết có lẽ hắn thích thử thách bản thân hơn, khi em đang vật lộn với những thứ đồ chơi hắn ban tặng, thì hắn đang ngồi phía xa kia, bận ngắm nhìn cơ thể mĩ miều của em một cách vô vị. Nói đúng hơn là ánh mắt sâu thẳm chiếu từ phía hắn đến cho em không có chút cảm xúc, hoặc do em không thể nhìn rõ bởi tầng nước mỏng đang xuất hiện trước tầm nhìn của em.

Byungchan nhọc lòng thở dốc, em vừa xuất tinh lần thứ hai. Sợi dây trên cao chợt buông lỏng, em được đà giật thêm, thành ra lại mất đà ngã về phía trước, thu hút sự chú ý của đối phương và khoảng cách giữa hai người. Em chẳng làm gì được nữa, đưa bàn tay còn đang tím bầm kia ra đằng sau rút thứ đồ chơi ra khỏi, cơ hồ như gần chạm được đến, cánh tay hư hỏng ấy bị tóm lại bởi một lực khá mạnh, khiến chỗ bầm khi nãy bật máu trong. Byungchan hoàn hồn, lúc này mới nhận ra sự xuất hiện của hắn đứng bên cạnh. Em cố rút tay ra khỏi vì đau, ai ngờ cánh tay ấy liền được đặt lên một chỗ hư hỏng khác.

Phải, hắn kéo cánh tay nhỏ bé ấy của em chạm vào tiểu đệ của hắn qua lớp quần tây và lớp quần trong. Em sợ hãi cố gắng thu tay lại, nhưng lực của hắn quá mạnh, mu bàn tay của em từ lúc nào đã cong lại, tạo thành tư thế giúp hắn giải quyết.

Cũng chẳng được bao lâu, hoặc do sự kiên nhẫn của hắn có hạn, ngay lập tức em lại bị kéo xuống giường, lúc định thần lại em liền nhận ra bản thân đang nằm đè lên cơ thể vạm vỡ của hắn.

" Bắt đầu đi "

Em biết hắn muốn nói điều gì, đúng hơn là như một chú cún theo lệnh của chủ nhân. Em dần rải nụ hôn từ cánh môi thô ráp, phối hợp hôn môi cho đến khi kiệt sức, rồi trườn xuống cắn nhẹ lên xương quai xanh, đôi tay thoăn thoắt gỡ từng nút áo trên người hắn rồi đem vứt xuống sàn, đôi môi đỏ mọng lại tiếp tục di chuyển theo hơi thở đều đặn của cả hai.

Bỗng chốc người em lại giãy lên rồi ngã sấp trên người hắn. Tiếng kêu phát ra từ hậu huyệt đang rỉ nước không ngừng kia của em dần to lên, rồi được đẩy vào sâu hơn khiến em dần đạt đến khoái cảm, cả người nằm đè lên người hắn, hai tay bám chặt vào góc vai của hắn mà thở hổn hển, dòng nước bạc từ khóe môi cũng nhỏ giọt xuống rãnh ngực của hắn, em cúi người xuống thu nó lại rồi gục hẳn xuống lồng ngực của hắn, mái tóc đen xuề xòa cọ vào cổ của hắn khiến hắn dâng lên chút khó chịu

" Tiếp tục đi "

" Ha.. sâu quá.. ưm "

" Tiếp tục trước khi tôi nhét thêm những thứ khác vào xé rách luôn lỗ nhỏ của em "

Hắn đều đều nói không chút cảm xúc khiến cậu càng sợ hãi. Người đàn ông này nói được làm được, chỉ sợ nếu giờ không thuận ý ngày mai sẽ không thể thấy mặt trời. Byungchan nghĩ đến đây lại lồm cồm bò dậy, giúp hắn đạt đến khoái cảm nhanh chóng, vì chỉ cần như vậy em sẽ được tha mạng.

Em chống tay xuống hai bên giường, thở hổn hển một lúc, cả người lại giãy lên rồi xuất ra lần thứ ba, bắn dòng tinh dịch trắng lỏng lên cơ bụng của hắn khiến nó bất ngờ tiếp nhận rồi phập phồng không ngừng. Hắn khẽ nhấc đầu dậy, nhận thức được tình hình rồi lại nằm xuống, đưa tay kéo đầu em xuống tiếp xúc với cái mùi tanh đặc trưng rồi ra lệnh làm sạch nó. Byungchan hoảng hồn, rồi cũng ngoan ngoãn nghe theo mà đưa chiếc lưỡi dọc từ rãnh ngực xuống dần, liếm sạch đống thành quả bản thân vừa phát tiết. Mùi tanh xộc lên mũi, đôi mắt nhăn đến nhắm chặt lại, em cũng chẳng thể đối diện được hiện thực, đành luồn theo nhận thức mà di đôi môi qua lại như mèo con tìm thức ăn rồi chạm đến cạp quần tây của hắn.

Đôi tay em dường như mất sức, để cho đôi môi làm việc hết công suất. Em dùng răng kéo khóa quần xuống hẳn, rồi lần lượt buông bỏ hết cả quần ngoài lẫn quần trong của hắn vứt xuống dưới sàn. Em ngắm nhìn vật thể lớn nằm bên trong đang cương lên, bản năng nuốt nước bọt, khẽ nhìn lên biểu cảm của hắn.

" Ngậm vào "

Hắn khàn giọng nhìn em. Em dường như biết trước hắn định nói gì, ngay khi hắn cất lời, em cũng chỉ biết cụp đôi mắt cả ngấn nước ấy, nắm lấy chiều dài của nó như phép đo, rồi tiến lại gần, đôi mắt nhắm chặt lại rồi bắt đầu tiếp xúc đầu lưỡi lên đầu hồng tím kia, rê dọc chiều dài rồi ngậm trọn phần đầu đang căng cứng vào trong, phản xạ đầu tiên là nhíu mày vì ' mùi vị ' đặc trưng, vì cả độ khủng của nó như đang phập phồng trong khoang miệng. Em ngậm chặt nó, cố cúi xuống cho nó vào sâu hơn một chút, hai mắt nhắm chặt lại, phần nước miếng ấm nóng chưa kịp thu lại đã sớm dọc thân mà chảy xuống phía dưới. Hắn nhấc khẽ người, đủ để đưa hình ảnh dưới thân lọt vào tầm mắt rồi bỗng chốc ngồi hẳn dậy, làm em hơi giật mình, lại không thoát ra khỏi được khi hắn đang túm lấy phần tóc gáy của em cố định, tay kia đẩy sâu dương cụ vào bên trong khiến em rên thảm không thốt thành lời, thằng bé phía trước lại nghênh đầu chào cờ thêm lần nữa.

Hắn ấn mạnh đầu em xuống khiến em buồn nôn, cả cự vật của hắn nằm gần hết trong miệng em, đầu khấc đã chạm được đến cuống họng. Em nháo nhào rồi mất thế chủ động, hai tay chống dưới giường lấy đà, khuôn miệng của em được thể như sắp nứt ra, vẫn ngoan ngoãn hứng trọn cái thứ đàn ông của hắn. Càng lúc càng nhanh, em thở dốc, cổ họng không ngừng phát ra tiếng động, theo nhịp thở đều đều của hắn mà luân động. Đầu óc em quay cuồng mãi một lúc cho đến khi hắn dừng lại hành động ấy, gầm lên một tiếng, một dòng tinh trắng đục bắn ra, xuất thẳng vào cuống họng rồi theo dọc xuống dạ dày.

Em nhả cự vật của hắn ra khỏi, lấy tay lau đi vết nước đang hòa với dòng tinh dịch trên khóe miệng đi. Ngược lại với cơ thể sau khi phát tiết ba lần mệt mỏi của em, hắn sau khi xuất dường như còn khỏe hơn gấp hai lần. Hắn rút hết những thứ đồ chơi vướng víu trên người em, cùng một khắc đem hết thứ quần áo lộn xộn xuất hiện trên người em ném ra khỏi. Hai người đến hiện giờ không lấy một mảnh vải che thân.

Byungchan không được phép định thần quá ba phút, hắn tiến đến đè em xuống, càn quét khoang miệng chứa tinh dịch của cả hai, tay thoăn thoắt ổn định vị trí của em dưới cơ thể cường tráng của hắn, tách hai chân của em rộng ra rồi đưa ngang eo mình, hắn cũng chẳng đến hai phút để giúp em nhận ra thứ đang tiếp cận lỗ huyệt nhỏ bé vừa được nới rộng kia.

Byungchan cả người đầm đìa mồ hôi, cảm giác như được giải thoát liền kêu lên một tiếng hoàn mỹ, trọn vẹn cùng lúc khối đô vật của hắn nằm yên bên trong lỗ nhỏ. Em nhướn người lên rồi vô lực lại nằm xuống, hai mắt mở thao láo nhìn lên trần nhà, chốc chốc lại khẽ nhìn lên biểu cảm của hắn, rồi bất giác mà tránh đi chỗ khác. Hắn nắm chặt hai bên eo của em bắt đầu di chuyển. Hàng mi của em khẽ lay chuyển, đôi lông mày cũng nhíu lại, miệng bắt đầu bật ra những tiếng rên vô nghĩa mà em biết hắn thích điều này.

" Han.. Han tổng, a.. chậm lại.. ưm "

Em ra sức van xin khi thứ của hắn đã tiến sâu vào điểm G bên trong em

" Gọi tên tôi "

" S..eung..woo.. chậm.. "

Hắn thỏa mãn nghe em rên theo nhịp điệu của mình, cũng khẽ kêu lên vài tiếng, luân chuyển ngày một nhanh hơn. Cả người em xốc lên xốc xuống, bị hắn kéo đến miền cực lạc rồi lại đem về hiện thực, mỗi lần thúc liền sâu tận bên trong rồi lại đến chà sát bên ngoài, cứ như vậy cho đến khi hắn và em cũng rên lên thỏa mãn rồi cùng bắn ra.

Em thở hổn hển, dòng mồ hôi đã sớm ướt một mảng giường, hai bên thái dương cũng ướt đẫm một màu nước ấm nóng tràn từ khóe mi phượng kia. Hắn lật người em lại để em ngồi đè lên thân dưới của hắn. Em đè hai tay lên bắp tay hắn, bên dưới như bị liệt không thể di chuyển, chỉ dồn lực mà ấn nó xuống sâu hết mức, rồi di qua lại cho nó nằm sâu bên trong hậu huyệt đang tràn một màu trắng ra ngoài. Hắn dần mất kiên nhẫn, lại ôm lấy em rồi bắt đầu xốc lên xuống. Byungchan cả người chưa kịp lấy đà đã bị thúc cho bay lên tận chín tầng mây, cả người như con búp bê hoàn toàn để hắn điều khiển, sức lực còn lại chỉ đủ để em rên những điều bản thân kinh tởm cho hắn nghe.

Han Seungwoo ôm lấy tấm lưng vừa ngã xuống trên người hắn, không thương tiếc mà thúc liên hồi, tầng nước mỏng của bắt đầu xuất hiện lại càng khiến cả người hắn trở nên nóng rực mà khao khát chiếm đoạt em hơn.

Hắn xuất tinh vào bên trong em một lần nữa dòng tinh lỏng rồi cũng thở dốc, chỉ còn nghe tiếng thở đều đều bên tai mình, rồi cũng nhận ra em đã ngất lịm đi từ lúc nào. Hắn ổn định hơi thở, lại khẽ nhìn con người đang nằm gục lên người hắn, đôi mắt nhắm nghiền chẳng phiền muộn. Hắn từ bỏ thêm vài lần hành hạ, kéo em tách khỏi người mình rồi đặt em nằm sang bên cạnh, bản thân đứng dậy tiến vào phòng tắm tẩy rửa rồi quay ra ngoài mặc quần áo, tiến tới kiểm tra lại sợi dây xích gắn ở chân giường, yên tâm cũng rời đi, để lại mình em đơn côi trong căn phòng tân hôn của hai người.

-+-

Lâu không viết H nên bị ngại tay sr mọi người :(

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top