Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

vết sẹo trong lòng..

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Tôi chưa bao giờ cố xóa đi ký ức của quá khứ, dù một vài ký ức rất đau đớn. Tôi không hiểu được những người lẩn trốn khỏi quá khứ của mình. Mọi thứ bạn đã sống góp phần giúp bạn trở thành con người bạn bây giờ "

------

Anh Hải đẩy Thành xuống giường, đôi tay anh lần mò trong lớp áo kia, đũng quần anh đã trướng đến phát đau, đôi tay anh thuần thục cởi áo ra

Anh Hải cúi đầu xuống ngậm lấy cánh môi hồng hào đang mấp máy, anh định làm gì người ta vậy anh ơi là anh? Thành đẩy vai anh, tỏ ý từ chối.

Em sợ hãi nhìn anh, đôi mắt đã đầy hơi nước, tay anh buông khỏi áo em, đôi mắt em hiện lên sự sợ hãi, đắn đo, van xin và đau đớn ở nơi đáy mắt, khoé môi anh hơi cong lên, nhẹ giọng hỏi

" Em không muốn làm tình với anh à? Hay em sợ đau? Anh không làm em đau đâu, anh hứa "

" Nhưng.. nhưng em vẫn sợ "

mười năm trước, Thành bị một đám côn đồ lớn tuổi gần khu phố tấn công tình dục, dù không thành công nhưng từ đó nó để lại một vết xước trong lòng của em, ngày hôm đó nếu không có anh Hải cứu em, chắc bây giờ em toi mạng rồi

Nói như thế nào nhỉ? Việc này giống như cái bóng trong lòng của em, dù không muốn nhớ nhưng mỗi lần anh và em tiếp xúc thân mật. Em đều sợ hãi, một nỗi sợ vô hình..

Thành dụi dụi hai mắt, đôi tay em run lên bần bật, mắt em nhìn thẳng vào mắt anh, như muốn nói em xin lỗi gấc nhiều hãy thứ lỗi cho lời nguyền mà em bị dính, anh Hải xốc em dậy

" Em buông bỏ quá khứ của em đi, Thành. Mười năm rồi Thành, nếu em muốn thì tụi mình cùng vượt qua, nó chỉ là một cái bóng trong quá khứ thôi, Thành à, em phải cố vượt qua nó chứ! Anh tốn mất mười năm vì em thì bao nhiêu năm nữa cũng không sao đâu.. Anh hiểu rồi, Thành "

" Anh.. anh đừng nói như vậy "

Thành níu tay anh lại, đúng như thế, chính vì Thành quá nhút nhát, quá nhút nhát để vượt qua quá khứ ấy, sâu trong tim em chỉ là một thằng nhóc 14 tuổi mang tâm hồn bị tổn thương..

Em phải vượt qua nó chứ không phải nằm im mặc số phận giày vò, cay đắng nhỉ?

Hải nghĩ trong đầu, phải chi ngày đó mình đừng nghe theo bố, ở lại với Thành và xoa dịu em

Thành khóc lần thứ hai trong ngày, lần này không phải vì anh, mà là vì em. Anh Hải dịu dàng vuốt mắt rồi xoa đầu Thành, anh cũng đâu muốn như thế

" Anh xin lỗi, em đừng khóc nữa "

" Em muốn khóc để mình suy nghĩ lại mọi thứ. Lý do bắt đầu của bọn mình là gì vậy hả anh ơi? "

" Em không cần biết, em chỉ cần biết anh yêu em rất nhiều, và em cũng vậy. Đó là lý do "

" Cảm ơn anh.. "

Thành khe khẽ nói, ôm lấy bụng anh nức nở, tiếng nấc nghẹn lại ở nơi cổ họng khiến con tim anh Hải như bị ai đó xé toạc ra, anh chỉ biết vò mái tóc rối kia, im lặng không nói một lời, hôn lên khoé mắt đang chảy xuống những hàng nước mắt mặn chát

Đôi môi em run lẩy bẩy, khoé mắt ngày một nhiều nước hơn, run rẩy ngồi dậy. Anh Hải ôm hôn em, dịu dàng vuốt lấy nắm tóc sau đầu

" Thành không khóc nữa, ngoan anh thương nhiều "

Em rúc vào lòng anh, ôm cổ anh hôn từng nơi trên mặt và gò má anh. Bình thường em là một đoá hoa ngọc nữ trắng, thuần khiết, xinh đẹp nhưng mang trong mình sự mạnh mẽ để miễn cưỡng sống qua ngày trong sự nguy hiểm của xã hội

Anh Hải là đoá hồng đầy gai luôn cảnh giác với mọi việc xung quanh xã hội này, luôn xù gai lên khi có người chạm đến thân mình, hoặc em

Còn giờ đây em như một bụi hoa ly trắng, yếu ớt và mỏng manh. Còn anh Hải là bụi gai với vẻ ngoài gai góc, xù xì. Và những cái gai góc xù xì ấy bảo vệ bụi hoa ly trắng không bị người ta giẫm đạp.

Anh Hải vuốt lưng cho em, tạo cảm giác an toàn hơn bao giờ hết. Thành gục trên vai anh, đôi mắt em sưng húp lên

Hải đặt Thành nằm xuống, dỗ em vào giấc ngủ, khi chắc chắn em đã ngủ. Gã lại như lúc đầu tuôn những lời tâm tình với em, những lời chân tình mà chỉ có khi em ngủ gã với dám nói. Hải chưa bao giờ ngại bày tỏ tình cảm nhưng rất ngại bày tỏ tình cảm trước mặt bé Thành Ro

---------
đã bảo đừng cmt hôk rep dc cơ mà 😭

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top