Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Dream

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Anh à, những ngôi sao kia có sáng mãi như thế này không ?

- Chỉ cần bầu trời đêm còn tồn tại thì những ngôi sao này sẽ sáng hơn bao giờ hết.

- Em muốn toả sáng như những vì sao kia . Không vĩ hằng cũng đc...

- Những ngôi sao đó không sáng mãi nhưng không có nghĩa là hoàn toàn biến mất.

- khó hiểu quá a...

- Em còn nhỏ sao này lớn em sẽ hiểu đc thôi.

Đêm ngắm sao thưở nhỏ ấy... Những lời nói của đứa trẻ 8 tuổi đầy ngây thơ và trong sáng, đến giờ tôi vẫn nhớ rõ.

-NamJoon à em đc nhận làm thực tập sinh rồi!

- Thật sao?

- vâng, em vui lắm, ước mơ của em...

Em oà khóc trong sự hạnh phúc, những giọt nước mắt chảy dài trên gương mặt xinh xắn , tựa như những hạt pha lê đang lăn tăng trên một tuyệt tác của tạo hoá... Liệu nó có dành cho tôi không?

- Em biết đây chỉ mới là sự khởi đầu mà thôi, nhưng em tin bản thân mình làm đc , NamJoon... Cảm ơn anh vì đã luôn ở bên em nhé .

- t/b à, giữa chúng ta từ trước đến giờ không có hai từ " cảm ơn " .

- NamJoon là người em quý nhất, Anh sẽ luôn bên em mà... Phải không ?

- chỉ cần em muốn.

Yêu em tôi yêu hơn bản thân, mà em thì lúc nào cũng ngây ngô không nhận ra.

Mối quan hệ của chúng tôi bắt đầu từ hai đứa bé hàng xóm, rồi mười năm trôi qua hai đứa càng lúc càng thân và trở thành tri kỉ lúc nào không hay...
Giá như trái tim tôi không ngang bướng mà chịu ở yên vị trí vốn có của mình ... Thì chắc nó đâu phải chịu cảm giác đau đớn của tình đơn phương đâu nhỉ?

Ranh giới giữa tình bạn và tình yêu sao mà mỏng manh quá vậy ?

Sau 3 năm luyện tập vất vả cuối cùng ngày debut của em cũng đến. Em giờ đây đã là một idol. Cuộc sống của người nổi tiếng cỏ vẻ khiến em bận bịu lắm.

Bận đến nỗi không thể trả lời tin nhắn, bận đến nổi không thể gọi cho tôi lấy một lần mặc cho đã xem lời nhắn của tôi, bận đến nỗi suốt 3 năm qua em không về nhà lấy một lần...
Có lẽ vì có quá nhiều việc để nhớ nên em quên tôi rồi, quên đi tuổi thơ đơn giản là những tháng ngày cùng nhau rong chơi đầu ngõ, em quên mất quê hương giản dị mộc mạc.

Em nói vs mọi người trên thế giới rằng em lớn ra ở ngoại quốc thay vì Issan thân thương. Gia đình là doanh nhân giàu có thay vì những người đã vất vả cả cuộc đời để cho em cuộc sống hiện tại. Bạn bè của em là những người nổi tiếng chứ không phải thằng rapper underground như tôi...

Đối vs em tôi bây giờ chẳng khác gì bạn mới quen, nhìn đôi mắt em kìa... Vẫn đáng yêu và xinh đẹp như thế nhưng sao lại lạnh lùng quá vậy.

Suốt bao năm qua tôi như thằng ngốc cứ đặt niềm tin nơi em .

Tin là một ngày nào đó em chấp nhận tôi, tin rằng em và tôi sẽ có một tương lại tươi đẹp chứ đâu ngờ bản thân lại như thằng ngốc... Tin tưởng thật nhiều, yêu thương thật nhiều. Kết cuộc người con gái tôi yêu bây giờ nhìn tôi vs gương mặt lạnh như băng.

- Anh đến đây làm gì?

- Anh đến để thăm em...

- Anh có gì muốn nói không... Em bận lắm.

- Có thật đây là em không?

- Gì ???

- Anh chẳng tin nổi đây là t/b... Em thay đổi quá nhiều rồi.

- em chẳng làm sao cả, chỉ tại Anh suy diễn...

- em ghét bỏ anh đúng không ?

- Anh nói gì vậy?

- Tin nhắn em chỉ xem mà không trả lời, gọi em cũng chẳng nghe máy ...

- Em bận.

- Bận?! Đúng rồi. Em bận đến nổi quên cả quê hương, gia đình mình luôn mà.

- ...

- T/b à... Em cần gì phải lừa dối mn, lừa dối bản thân ...

- Anh thì biết gì chứ ?! Em làm vậy vì bản thân em, vì tương lai , ước mơ và sự nghiệp của em đấy ! Ai cũng có cuộc đời của chính mình , anh và ba mẹ em cũng có cuộc sống riêng của mình mà... Làm ơn đi NamJoon, em sống vì bản thân em thì có gì là sai hả?

- Đúng!!! Em không sai, em không hề sai. Em nói em cần phải sống vì cuộc đời mình à ... Nhưng em biết người em gọi là cha mẹ cả cuộc đời họ đã vì em, vì ước mơ của em , vì tương lai của em . Thế mà có bao giờ em nghĩ đến họ chưa? Ngày nào hai bác cũng hỏi Anh khi nào em về, em có khoẻ không... Suốt bốn năm qua em có bao giờ thấy tội lỗi không hả ?!

- .... Đó là chuyện của em, tại sao Anh lại xen vào. Anh nên lo cho bản thân mình thì hơn. Thay vì ở đây nói những lời này tại sao anh không theo đuổi ươc mơ của mình đi...

- Ước mơ ?! Bao lâu nay anh vẫn âm thầm theo đuổi nó đấy thôi. Nhưng giờ thì chẳng thể nữa... Nó đã quá xa vời đối vs một người bình thường như anh rồi.

Tôi chẳng buồn nhìn em lấy một lần, cứ thế mà bước đi.

Điều giản dị nhất bây giờ đã quá xa xỉ, từ nay tôi phải tập từ bỏ...

Từ bỏ thói quen nghĩ về em, từ bỏ những yêu thương đã vụng vỡ, từ bỏ những kỉ niệm tưởng chừng như chẳng bao giờ có thể phai.

Tạm biệt nhé !!!
Người từng là ước mơ của anh...

#Ann
_12:05PM_____

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top